CON ĐƯỜNG ĐƯA TIỄN ĐẦY HOA - Trang 26

ổn. Lúc này Tân Địch lại tỏ ra thấu hiểu như thế, an thực không dám tin
vào tai mình.

“Em hiểu được thì tốt quá, chúng ta có thể thử từ từ…”

Tân Địch ngẩng lên nhìn anh, ánh mắt pha vẻ giễu cợt, không đợi anh

nói xong, cô đã ngắt lời vẻ nghiêm túc: “Tuy tôi không có kinh nghiệm, có
điều cũng từng nghe nói là đàn ông hình như có lúc muốn mà không được.
Anh vẫn còn trẻ, đừng xấu hổ mà hãy đối diện sự thật. Bây giờ y học phát
triển, chắc có thể chữa khỏi mà”.

Gương mặt đẹp trai của Đới Duy Phàm chuyển từ trạng thái kinh

ngạc, lạ lung, đến lúng túng, tức tối….biến hóa liên tục, vô cùng đặc sắc.
Tân Địch cố nhịn cười, hạ giọng thì thầm: “Yên tâm, đây là chuyện riêng,
là bệnh kín cả anh, tôi sẽ không nói cho ai biết đâu. Tạm biệt

Cô khoác túi, kéo vali theo, ngạo nghễ bỏ đi.

Đới Duy Phàm nhìn theo bóng cô, đứng tại chỗ dở khóc dở cười. Hồi

lâu sau, anh mới bật cười thành tiếng.

Trước biểu hiện của Tân Địch, anh thừa nhận, sự kiêu ngạo tự cho

mình là tốt đẹp của anh quả thực đã phải nhận một cú sốc nho nhỏ. Trước
đây Tân Địch luôn tỏ vẻ ghét bỏ anh, anh cũng không hề quan tâm. Anh có
quá nhiều cô gái vây quanh theo đuổi, những phiền muộn từ trước đến nay
không đáng là bao. Thỉnh thoảng cũng có cô gái tỏ vẻ lạnh lùng với anh,
anh cũng rất khoan dung mà cho rằng đó không phải là tổn thất trong cuộc
đời anh.

Nhưng hiện giờ, Tân Địch lại lý giải chuyện anh hoảng loạn bỏ chạy

như thế. Anh ý thức rằng, vẻ lạnh lùng của cô gái ấy không phải là cố tình
diễn tập, còn anh có lẽ cũng rất khó có cơ hội để chứng minh sự mạnh mẽ
của mình và sự tôn nghiêm của đàn ông. Tóm lại, lần này anh đã quá mất
mặt rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.