CON ĐƯỜNG ĐƯA TIỄN ĐẦY HOA - Trang 25

“Cũng không lâu lắm. Hai năm chưa gặp. Không ngờ lại được gặp

nhau ở đây. Thật là tốt”.

“Quen biết nhau lâu rồi à?”

“Quen nhau từ khi học mẫu giáo, anh bảo có lâu

Đới Duy Phàm cũng không ngờ lại là tình cảm thanh mai trúc mã thật.

Có đều nhìn khóe môi Tân Địch thấp thoáng nụ cười, xem ra tâm trạng khá
hơn ban nãy nhiều, anh không muốn bỏ lỡ cơ hội, “Tân Địch, anh muốn
giải thích chuyện hôm ấy.”

Tân Địch cười, “Không cần, tôi nghĩ tôi hiểu được”.

Đới Duy Phàm biết trước nay Tân Địch vẫn hơi kiêu ngạo, mà cô em

này quả thực cũng có tư cách để kiêu ngạo. Cô có tài năng hơn người, bắt
đầu từ khi còn đi học đã giành được bao giải thưởng, hai mươi tám tuổi đã
trở thành giám đốc thiết kế trẻ nhất của công ty Tác Mỹ lớn nhất về lĩnh
vực thời trang ở thành phố Tân Giang. Khoa thiết kế thời trang trường cũ
rất tự hào về cô, liên tiếp mấy năm liền đều mời cô về giảng dạy cho đàn
em lớp dưới.

Hôm ấy sau khi anh tháo chạy một cách hoang đường đã thấy hối hận

vô cùng. Nghĩ kỹ lại, cô đã tựa vào lòng anh thân mật đến thế, đôi mô sau
nụ hôn cuồng nhiệt rất ngọt ngào và mềm mại, cơ thể nhỏ bé hơi run lên,
cảm giác ấy thực quá tuyệt vời, thậm chí còn cảm thấy một niềm ngất ngây
mà đã lâu rồi anh chưa được hưởng thụ.

Anh nghĩ, cô gái lúc nào cũng tỏ ra kiêu ngạo trước mặt anh mà chịu

từ bỏ sự kiêu ngạo ấy, chắc đã có tình cảm với anh không phải ngày một
ngày hai. Vẻ lạnh nhạt trước kia chắc cũng chỉ là một cách tự bảo vệ, hành
động của anh lại làm tổn hại đến lòng tự trọng cả cô. Anh quyết định bù
đắp. Hơn nữa nghĩ kỹ hơn thì, yêu một cô gái tài hoa như thế chắc cũng rất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.