CON ĐƯỜNG ĐƯA TIỄN ĐẦY HOA - Trang 400

Lý Dương đến từ Tây Bắc, có tướng mạo bình thường, vóc dáng cao

ráo, gương mặt chững chạc, đôi mắt hơi dài và hẹp, học ở một trường khác
trong thành phố về kỹ thuật, nhưng lại yêu thích triết học, tham gia du lịch
chưa được bao lâu.

Hai người ngồi trò chuyện với nhau. Tân Thần không nói nhiều, chỉ

lắng nghe như suy nghĩ gì đó, gương mặt có một nỗi buồn phảng phất,
khiến trái tim nhạy cảm của Lý Dương rung động.

Ban đầu Lý Dương cảm thấy rất ngờ vực. Cậu cũng nghe nhắc đến tên

của Tân Thần, nhưng khi thật sự ở bên nhau, cô gái yên lặng đến khác
thường ấy, hoàn toàn không giống với kiểu kiêu ngạo như trong đồn đại.
Trong quá trình thám hiểm cô không nói gì, không quan tâm mấy đến câu
bắt chuyện làm quen của nam sinh, gương mặt lúc nào cũng có một vẻ
buồn chán và thờ ơ khiến cậu rất kinh ngạc.

Họ bắt đầu quen nhau như một lẽ tất nhiên.

Trong một lần thám hiểm núi, Tân Thần đã bị trẹo mắt cá chân, Lý

Dương cõng cô xuống núi, ngày nào cũng đạp xe qua lại giữa hai trường,
lấy nước, mua cơm cho cô, đưa cô đi điều trị. Tân Khai Minh nghe nói
cháu gái bị thương đã chạy đến thăm, sau khi thấy cậu ta cũng rất khen
ngợi chàng trai thành thật nghiêm túc ấy, cho rằng Tân Thân cuối cùng đã
biết nhìn người, điều không chắc chắn duy nhất chính là Lý Dương là
người tỉnh khác, không biết sẽ làm việc ở đâu.

Tân Thần thế chỉ cười, bảo bác nghĩ xa quá. Tân Khai Minh nghiêm

túc nói: “Hai đứa đã học năm ba rồi, phải học cách lo cho tương lai. Cậu ấy
nếu muốn ở lại vì con, thì bác nhất định sẽ giúp hai đứa”.

Lúc ngồi ăn cơm Tân Địch đã nhắc đến email của Lộ Phi. Anh đã có

được offer của một công ty đầu tư quy mô rất lớn, dọn đến làm việc ở New
York. Bác trai bác gái cứ xuýt xoa khen ngợi sự xuất sắc và tiền đồ xán lạn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.