CON ĐƯỜNG ĐƯA TIỄN ĐẦY HOA - Trang 451

“Mỗi lần em uống nhiều là sẽ thành một kẻ lắm mồm. Tối qua em

không nói gì…ngu ngốc đó chứ? Nếu đã nói thì xin đừng tưởng thật”. Tân
thần có vẻ ảo não. Tối qua không khí quá “nóng” nên cô đều chạm ly với
mọ người, dù quen hay không, cô đã vô tình uống khá nhiều. Lộ Phi đưa cô
về, cô biết. A Phong dù sao cũng là bạn của Tân Địch, họ không quen biết
trực tiếp nên không làm phiền anh ta cũng tốt. Cô loáng thoáng nhớ lúc đó
hình như quá hào hứng nên không kiềm chế được mà cưa thao thao bất
tuyệt, nhưng đã nói những gì thì cô hoàn toàn không nhớ.

“Em đã nói rất nhiều, một số điều anh sẽ mãi mãi ghi nhớ”. Tân Thần

kinh hoảng đang định mở miệng thì anh đã nói tiếp, “Có một số điều thì
anh không xem là thật, chẳng hạn bảo anh đừng bám theo em”.

Tân Thần không ngờ bây giờ Lộ Phi còn có tâm trạng nói đùa nên

đành gượng gạo, “Câu đó là do bản tính tự yêu chính mình quá mức của em
nhờ rượu mà tuôn ra, có thể bỏ qua”.

Lộ Phi cười, có vẻ bất lực và yêu chiều, “Anh sẽ bỏ qua, vì anh định

bám theo em mãi mãi”.

Anh mặc quần áo ngủ màu đen, cổ mở rộng, trên đó, gần xương quai

xanh là những dấu nổi bật.

Ánh mắt Tân Thần Chạm đến đó, đầu óc bỗng “ùng” một tiếng, ngón

tay sờ vào cổ theo bản năng. Phân da dưới ngón tay có cảm giác hơi rát,
không cần nhìn cũng biết là có vết tích y như vậy.

Cô loáng thoáng nhớ lại giấc mơ đêm qua, hình như có vòng tay ôm

chặt đến độ cô không thở nổi, có những nụ hôn mát lạnh tham lam…Những
cảnh ấy cứ chập chờn mơ hồ, nhưng cảm giác rất chân thực. Cô không tài
nào xem đó là giấc mộng xuân thỉnh thoảng mơ thấy trong những đêm cô
đơn, nhất thời thấy lòng rối bời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.