CON ĐƯỜNG ĐƯA TIỄN ĐẦY HOA - Trang 477

Thế nhưng bây giờ, cho dù cô có xóa tin nhắn đó ngay, thì số nhà cũng đã
in vào đầu mất

Cô lúc nào cũng bó tay với trí nhớ của mình, đặc biệt là phần có liên

quan đến Lộ Phi. Cô từng mong thời gian dần trôi sẽ mang đi tất cả, nhưng
người ấy đã xuất hiện trở lại khi cô ngỡ rằng đã lãng quên, xông vào cuộc
sống của cô, để lại những dấu vết mới từng chút một.

Cho dù cô đã bỏ đi mà không quay đầu lại, cũng không thể cắt đứt hẳn

mối liên hệ với thành phố đó. Sự chờ đợi mà người đàn ông ấy nói với cô
đã bắt đầu trói buộc cô rồi.

Hôn lễ của Tân Khai Vũ vô cùng đơn giản, thực ra không thể gọi là

chính thức được. Hôm sau ông lái xe đưa bạn gái Bạch Hồng và con gái
Tân Thần đến cục dân chính thành phố, lãnh giấy chứng nhận kết hôn.
Nhân viên là một người phụ nữ trung niên, có lẽ lần đầu nhìn thấy con gái
khoác tay bố là chú rể xuất hiện trong trường hợp này nên tỏ ra rất vui, sau
khi đóng dấu, bà chính thức đưa giấy chứng nhận cho họ, “Chúc hai người
tân hôn vui vẻ, trăm năm hạnh phúc”.

Sau đó ba người cùng ăn cơm, xem như chúc mừng. Cô dâu Bạch

Hồng là người bản địa, hoàn cảnh gia đình cũng khá, cha mẹ đều là giáo sư
đại học đã về hưu, hoàn toàn không đồng ý với cô con gái là kế toán viên
công chứng sau khi kén cá chọn canh mãi đến năm ba mươi ba tuổi, lại tìm
ngay một người đàn ông tỉnh khác lớn hơn mười một tuổi, có một cô con
gái đã trưởng thành, nhưng vẫn không thể ngăn được sự kiên định của Bạch
Hồng, đành ngầm đồng ý.

Trong nhà hàng, Bạch Hồng nhắc là hôm sau rảnh rỗi, có thể đi dạo

với Tân Thần.

Tân Khai Vũ cảm thấy buồn cười với kiểu nói chuyện như tiếp đãi

khách khứa của vợ mình, “Không cần đâu, Thần Tử lúc còn đi học đã hay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.