CON ĐƯỜNG ĐƯA TIỄN ĐẦY HOA - Trang 55

Đới Duy Phàm có vẻ ấm ức, “Này, chắc không vì em có thành kiến

với chú nên mới đổ hết lên đầu anh, căm ghét anh bao năm nay đấy chứ?”.

Tân Địch khoát tay, “Tôi rất thích chú tôi, chẳng có thành kiến gì hết,

mà thật lòng nghĩ chỉ cần ông muốn thì cứ tiếp tục sống như thế. Chú tôi rất
thẳng thắn, cũng chẳng lừa dối ai. Những người yêu ông chắc chắn đã
chuẩn bị sẵn tâm lý, không thể chỉ cứ nghĩ đến việc hưởng thụ niềm vui khi
ở cạnh ông mà lại đòi hỏi lâu bền được. Đến khi nào đó ông muốn tìm một
cô gái để kết hôn ổn định, thì đó lại là một chuyện khác.”

Đới Duy Phàm dở cười dở mếu, không ngờ Tân Địch còn có cao kiến

như thế với đàn ông, “Có lẽ đàn ông chơi đủ rồi thì vẫn muốn ổn định
thôi”.

“Rất nhiều gã đàn ông không ra gì đều lấy lý do này để lừa dối phụ

nữ. Sai lầm lớn nhất của phụ nữ là cứ nghĩ người đàn ông ấy sẽ thay đổi vì
mình”.

“Nói nghe như em có kinh nghiệm phong phú lắm ấy, đã từng trải hết

mọi việc rồi nhỉ”.

Tân Địch tất nhiên nhận ra sự giễu cợt trong câu nói của Đới Duy

Phàm, nhớ đến việc cô đã từng thừa nhận mình là gái trinh trước mặt anh
thì không khỏi tức giận, nhưng vẫn kìm nén, chỉ lạnh lùng nói: “Chưa ăn
thịt heo vẫn nhìn thấy heo chạy. Đặc biệt là với loại Sa Trư thì quá nhiều”.

Không ngờ Đới Duy Phàm không giận mà còn cười, “Hiếm khi thấy

cách nhìn của em về anh lại mười năm như một thế này”. Thấy Tân Địch
ngạc nhiên, anh nhắc: “Lần đầu chúng ta gặp nhau, em cũng đã nói anh như
thế - Sa Trư. Đáng thương là lúc ấy anh quá khờ khạo, lại còn ngốc nghếch
đi hỏi người khác Sa Trư là gì”.

Tân Địch không nén được nữa, cười to.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.