CON ĐƯỜNG ĐƯA TIỄN ĐẦY HOA - Trang 53

như thế, con trai thích cũng là chuyện thường. Không để ý thì vứt đi. Đừng
cho thầy cô thấy, cũng đừng chọc ghẹo người ta”.

Tân Thần kể có một nam sinh nào đó hẹn cô cùng đi sở thú hoặc đi

xem phim, Tân Khai Vũ trầm tư, “Đều được. Nhưng đừng nhận quà của
người ta, đừng thân mật quá, càng không được nhận lời làm bạn gái để thỏa
mãn lòng hư vinh của cậu ta”.

Tân Địch đành thương tiếc cho cuộc sống nhạt nhẽo bình thường của

mình, chưa bao giờ cô nhận được lời tỏ tình hoặc hẹn hò như thế. Tất nhiên
dù có nhận được thì cô cũng chẳng dám kể cho bố mẹ nghe. Cô tưởng
tượng được cách xử lý của họ: Trước tiên là trịnh trọng trò chuyện với cô,
từ nhiệm vụ chủ yếu trước mắt là chuyên tâm học hành cho đến lý tưởng và
lựa chọn trong cuộc đời, sau đó gọi điện thoại cho cô chủ nhiệm báo cáo
tình hình.

Ông Tân Khai Minh thấy cậu em đã làm bố từ sớm mà đến giờ vẫn

chưa chịu kết hôn, ổn định cuộc sống thì luôn có vẻ hậm hực vì thất vọng;
bà Lý Hinh thấy cậu em chồng luôn tạo đủ phiền phức nhưng lại không có
thành ý hối lỗi đương nhiên cũng không lấy gì làm vui.

Chỉ có Tân Địch là thật lòng yêu mến ông chú vui vẻ ấy. Cô nói thẳng

với Tân Thần lòng hâm của mình. Mỗi lần như vậy, Tân Thần chỉ cười,
nhưng có lần cô trầm ngâm rồi nghiêm túc hỏi: “Địch Tử, chị có muốn suốt
đêm ở một mình trong nhà, nghe tiếng sấm cũng chỉ biết lấy chăn bịt chặt
tai không? Có muốn lúc làm bài tập cần ký tên lại không tìm ra phụ huynh,
đành bắt chước chữ ký của bố không? Có muốn bố mình thay bạn gái còn
nhanh hơn thay quần áo không?”.

Tân Địch nghẹn lời, khi ấy cô không ngờ sự việc lại có hai mặt như

vậy. Khi cô lên cấp ba, mẹ vẫn vào phòng cô mỗi đêm, đắp lại chăn ngay
ngắn cho cô. Còn bố trừ công việc ra thì chỉ biết mỗi gia đình, chưa bao giờ
lơ đãng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.