CON ĐƯỜNG ĐƯA TIỄN ĐẦY HOA - Trang 551

Cô cười phì, “Tạm biệt, nàng ỉn vui vẻ.”

Đến hôm nghỉ, Tân Thần dậy sớm, khoác ba lô gọn nhẹ đến Đông

Trực Môn, gặp Lão Trương và mọi người, chuẩn bị ngòi xe khách đường
dài đến Mật Vân , rồi lại đổi xe đến Cố Bắc Khẩu.

Lão Trương đang kể cho họ nghe về hành trình đi hồ Lô Cô đến Á

Đinh vào năm ngoái, “Đến miệng núi Đạt Khắc Cốc Đa gặp ngay mưa đá,
sau đó lại bão tuyết cả một đêm. Anh đây suýt mất mạng ở đó, xem như đó
là lần nguy hiểm nhất trong đời du lịch đấy.”

Một cô gái nhỏ nhắn tỏ vẻ hâm mộ, “Một trải nghiệm hiếm có.”

Lão Trương cười khổ, “Cô em à, nếu em ở đó thì sẽ không nói thế đâu.

Bị cóng thật không vui vẻ gì cả. Cho dù bốn bể đều thông thống, nhưng
cũng còn hơn cắm trại ngoài tuyết. Nghe nói năm kia có một người đã bị
đông cứng đến phải cưa chân đấy.”

Chai nước trong tay Tân Thần rơi bộp xuống đất. Người bên cạnh nhặt

lên đưa cho cô, cô máy móc nói: “Cảm ơn.”

Lão Trương đếm số người, “Chắc đủ hết rồi. Lên chuyến xe này đi.”

Mọi người dồn hết lên xe, Tân Thần bỗng nói: “Xin lỗi, Lão Trương,

tôi không đi nữa. Có việc đi trước đây. Tạm biệt.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.