CON ĐƯỜNG ĐƯA TIỄN ĐẦY HOA - Trang 549

Tân Thần bận quá nhiều việc nên cậu ta đưa trợ lý nhiếp ảnh chuyên nghiệp
đi theo.

Hơn nửa tháng sau, Tiểu Mã hoàn thành công việc rồi trở về, đưa tài

liệu hình ảnh cho Tân Thần xử lý, “Lần này cơn bão tuyết ấy ảnh hưởng
lớn quá! Nghe nói khu vùng núi hẻo lánh đến tháng hai mới có điện lại.”

“Đúng rồi, bên đó chỉ có mỗi con đường duy nhất liên lạc với thế giới

bên ngoài, sử chữa rất khó khăn. Không biết thôn chúng ta ở bây giờ thế
nào rồi.”

“Tôi đã gửi tiền cho thư ký thôn rồi.”.Trước khi Tiểu Mã đi, Tân Thần

có giao cho cậu ta hai ngàn tệ, nhờ cậu ta đưa đến quyên góp cho thôn nhỏ
mà họ đã ở nửa tháng đó. Tiểu Mã lập tức nói là cậu ta cũng sẽ góp cùng
một số tiền như thế, “Nghe ông ta nói định trưng cầu ý kiến mọi người,bù
đắp cho những người dân bị sập nhà. Ông ta còn nhờ tôi cảm ơn cô nữa. Ồ,
đúng rồi, hôm sau khi chúng ta đi rồi, có người đến thôn hỏi thăm cô đấy.”

Tân Thần sững sờ, “Ai vậy?”

“Là một quân nhân của đoàn tiếp tế, nói là được người ta nhờ nên đi

hỏi thăm thôn đó, nhất định phải tìm được cô. Ông thư ký thôn cũng nhiều
chuyện lắm, cứ hỏi đến cùng mới biết được, thì ra một tuần trước khi chúng
ta đi, khe núi phía trước chẳng phải có một chiếc xe bị lật đó sao? Chiếc xe
đó có một người bạn của cô. Họ bị thương rồi được đưa vào huyện để cứu
chữa. Bạn của cô ở bệnh viện vẫn không yên tâm, lại nhờ đợt người đến
sau tìm cô, muốn đưa cô ra khỏi đó.”

Tiểu Mã đi rồi, Tân Thần ngồi thẫn thờ nhìn máy tính. Lần đầu tiên cô

hoàn toàn không có tâm trạng nào để làm việc, tâm trí lơ đãng, lòng rối như
tơ vò, mà hoàn toàn không biết đang nghĩ đi đâu. Chỉ có một âm thanh
đang vang vọng trong tim cô: Anh từng đi tìm cô, họ đã từng gần nhau
trong gang tấc - ở thôn nhỏ, cách một ngọn núi, ở huyện, cách mấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.