CON ĐƯỜNG VẤY MÁU - Trang 16

đoán cháu giống đi học ở đâu?”

Không có câu nào trả lời đến điểm mấu chốt, người phụ nữ trung niên

lại vô cùng thích hỏi ngắn han dài, trò chuyện hăng hái, đột nhiên quét thấy
trên cánh tay phải của Tưởng Tốn cài một mảnh vải đen mỏng bằng kim
băng, bà ấy buột miệng hỏi: “Trong nhà cháu có ai mất ư?”

Tiếng trò chuyện trong xe nhỏ lại.

Dừng hai giây, Tưởng Tốn trả lời: “Mẹ cháu ạ.”

Người phụ nữ trung niên lại hỏi: “Chao ôi, vậy… mất mấy ngày rồi?”

Phía sau, một cánh tay kéo bà ấy, là Vương Tiêu, lúc này bà ấy mới kịp
phản ứng không nên hỏi.

Tưởng Tốn lại trả lời điềm nhiên như không: “À, cũng không đến mấy

ngày ạ, hôm nay vừa vặn là ngày thứ tư.”

Người phụ nữ trung niên hơi đỏ mặt, nói “Thật ngại quá”. Trong xe

cũng không ai nói chuyện nữa, mọi người đều có phần mất hứng.

Gần đến núi Minh Hà, xe dừng lại ven đường.

A Sùng hỏi: “Sao dừng vậy?”

Tưởng Tốn xuống xe: “Nghỉ mấy phút, cho xe nguội một chút.”

Cô mở mặt ghế của ghế lái, từng luồng hơi nóng phía dưới bốc lên. Cô

vặn mở một chai nước khoáng, đổ từ từ một ít vào trong, hơi nóng bốc lên
nhiều hơn.

A Sùng tự nhận kiến thức rộng cũng chưa từng thấy như vậy, vịn ghế

thò đầu nhìn, một luồng mùi dầu diesel nồng nặc xông vào mũi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.