CON ĐƯỜNG VẤY MÁU - Trang 194

“Họ có thể câu sao?”

“Có thể câu.”

Hạ Xuyên cười: “Chỗ các cô không ngờ thú vị thật, còn là lần đầu tiên

tôi thấy cho phép câu cá trong khu danh lam thắng cảnh đấy.”

Tưởng Tốn nói: “Tại sao không thể. Dụng cụ câu cá của họ thuê ở

ngoài cổng, không mang cá ra ngoài thôi.”

Hạ Xuyên không đáp lại.

Tưởng Tốn cười cười, nói: “Đúng rồi, buổi tối khách sạn Lệ Nhân ăn

cơm tất niên, ông chủ Thạch mời anh và A Sùng cùng tới tham gia náo
nhiệt.”

“Mời chúng tôi ư?”

Tưởng Tốn giải thích một chút: “Anh và A Sùng đã cứu người.”

Hạ Xuyên cười nói: “Người chỗ các cô cũng rất thú vị.”

“Vậy anh có đi không?”

Hạ Xuyên còn chưa trả lời, A Sùng đã chạy về.

A Sùng đội nón lá, mặc áo tơi, trên tay còn bưng một đống, không

nhìn kĩ mặt anh ta thì Tưởng Tốn hoàn toàn không nhận ra anh ta.

A Sùng tràn đầy phấn khởi: “Nào nào, mỗi người một bộ!”

Anh ta nhét một cái nón lá một chiếc áo tơi cho Tưởng Tốn, rồi nhét

một chiếc áo tơi một cái nón lá cho Hạ Xuyên.

Tưởng Tốn: “…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.