CON ĐƯỜNG VẤY MÁU - Trang 199

Câu trả lời này quá chung chung, mọi người không hài lòng.

Tưởng Tốn chỉ lo ăn. Hạ Xuyên liếc cô một cái, chuyển mũi nhọn

sang người cô: “Cô thì sao?”

Tưởng Tốn khựng lại, mọi người đều nhìn về phía cô.

Tưởng Tốn cười nói: “Chữa bệnh.”

Mọi người không hiểu.

Tưởng Tốn nói: “Có thời gian du lịch vòng quanh thế giới, hưởng tuần

trăng mật, ngủ với Tiểu Hoa, thì tại sao phải chờ chết? Tôi phải sống thật
khỏe mạnh!”

Hạ Xuyên nhìn cô hồi lâu, cười một tiếng.

Âm nhạc tiếp tục, mọi người càng trò chuyện càng hăng say.

Tưởng Tốn ăn no rồi, quay về khách sạn gọi nhân viên thay ca sang ăn

cơm. Lúc quay lại cô nhìn thấy Hạ Xuyên đứng dưới một cái cây gần đống
lửa, chỗ đó nửa sáng nửa tối.

Hạ Xuyên nhìn thấy cô, vẫy tay một cái.

Tưởng Tốn đi sang.

Hạ Xuyên hỏi: “Đây là cỏ gì vậy?”

Dưới gốc cây, một vòng “cỏ” bao quanh, màu xanh đậm, trên thân kết

lá, không bị tuyết ngày hôm qua che lấp, sống rất tốt.

Tưởng Tốn nói: “Đây không phải là cỏ.”

“Vậy là cái gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.