CON ĐƯỜNG VẤY MÁU - Trang 249

“Hôm tuyết rơi?”

“Còn giả vờ ngớ ngẩn à?”

Hạ Xuyên nghiêm túc nói: “Không có giả vờ, không nhớ thật!”

Tưởng Tốn nửa tin nửa ngờ: “Hôm đào măng.”

“Cái này thì tôi nhớ.” Hạ Xuyên cười cười, “Tôi còn chê nóng.”

Tưởng Tốn hừ một tiếng.

Hạ Xuyên hỏi: “Còn gì nữa không?”

“Tôi thì không tin anh không nhớ thật!”

Hạ Xuyên nghiêng đầu nhìn cô: “Tại sao tôi phải nhớ?”

Tưởng Tốn nhìn về phía anh.

Hạ Xuyên nói: “Cô cảm thấy tại sao tôi phải nhớ loại chuyện nhỏ nhặt

đó?”

Tưởng Tốn: “…”

“Có phải hôm đó tôi bảo cô đếm tiền không? Có phải tôi hỏi cô con số

có sai không? Cô trả lời thế nào?”

Tưởng Tốn: “…”

Hạ Xuyên như cười như không: “Ngược lại cô nhớ rất rõ… Điều tôi

nói, cô đều nhớ cả?”

Tưởng Tốn hừ một tiếng, quay đầu sang chỗ khác không để ý đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.