CON ĐƯỜNG VẤY MÁU - Trang 377

Tiền giấy vẫn còn một xấp, cô để lên khăn mặt, nói: “Đừng đụng đến.”

Hạ Xuyên cúi đầu liếc một cái: “Tôi giúp cô?”

Tưởng Tốn suy nghĩ một chút: “Cẩn thận chút, dễ kéo rách đó.”

Tưởng Tốn vào nhà tắm, đóng cửa lại.

Đây là phòng đơn giường lớn, giường ngay chính giữa, không có cửa

sổ nên phòng này không có ai đặt.

Nhà tắm ở bên phải giường, cửa lùa kình mờ, bồn cầu gần cửa, vòi sen

ở đối diện, hướng đối diện với cửa.

Bên cạnh là cánh cửa sổ nhỏ, đã dán giấy màu.

Tưởng Tốn đứng trước cửa một hồi, quay đầu liếc nhìn bên ngoài. Bên

ngoài ánh đèn rất mờ, chỉ có một cái đèn tiết kiệm năng lượng, nhìn ra
ngoài, mơ mơ hồ hồ, dường như có một bóng người, cách cái giường, ngồi
đưa lưng về phía nhà tắm.

Tưởng Tốn thu tầm mắt, cởi áo len, rồi cởi quần jean. Cô còn mặc áo

giữ nhiệt, ướt sũng dính vào người, sau khi cởi ra rốt cuộc thoải mái không
ít.

Còn lại áo ngực và quần lót, cô đứng một hồi, cởi cùng lúc. Lúc tắm

cô luôn đưa lưng về phía cửa. Dầu gội đầu và sữa tắm là một. Cô nặn ra
thoa, không khom lưng lắm, cố gắng hết sức nhấc chân lên thoa.

Cô tắm hơi lâu. Tóc dài tắm phiền phức, lược của nhà trọ nhỏ nên

cũng không dễ chải.

Tắm xong, cô lau lau đầu, mới phát hiện trong đây không có máy sấy

tóc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.