CON ĐƯỜNG VẤY MÁU - Trang 535

Hạ Xuyên nhướng mày: “Điều kiện.”

Vương Vân Sơn còn rất yếu, giọng nói rất khẽ, nhưng lời tiếp theo lại

rất mạnh mẽ: “Điều kiện rất đơn giản ——” Ông ta chỉ về phía Tưởng Tốn,
tay run bần bật, “Giúp tôi bẻ gãy chân nó!”

Tưởng Tốn lẳng lặng nhìn Vương Vân Sơn, từ đầu đến cuối đều

không biểu lộ gì. Hạ Xuyên giống như nghe “Nghìn lẻ một đêm”: “Ông
biết trong tay ông có bao nhiêu mạng người không?”

“Biết thì thế nào, không biết thì thế nào. Có bao nhiêu mạng người,

câu này cậu có biết nên hỏi ai không?” Vương Vân Sơn kiên quyết chỉ
Tưởng Tốn, nghiến răng gằn từng chữ, “Nó! Con đó khiến cháu ngoại tôi
gãy chân, không cần chịu bất kì trách nhiệm nào, không cần bồi thường
một xu. Tôi đã viết bản báo cáo đó, lấy tiền của chúng, cậu cho rằng đó là
tiền gì? Đó là tiền thuốc của cháu ngoại tôi!”

Vương Vân Sơn trợn mắt nhìn, bắn ra ý thù hận tràn ngập, mỗi khi nói

một chữ đều giống như đang lăng trì, “Tôi đưa cậu thứ cậu muốn, cậu giúp
tôi bẻ gãy chân nó, bẻ gãy chân trái của nó, bẻ gãy hoàn toàn!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.