CON ĐƯỜNG VẤY MÁU - Trang 543

Tưởng Tốn quay đầu: “Ông ngoại anh không sao chứ?”

“Đang ngủ.” Trác Văn hỏi, “Sao đi tới bên này thế?”

“Không có việc gì nên tùy ý đi dạo một chút. Bà cụ cũng đi rồi à?”

“Ừm.”

Tưởng Tốn hỏi: “Ông ngoại anh nói gì?”

Trác Văn nói: “Không nói gì cả, ông rất mệt.” Dừng một lúc, “Anh

không rõ chuyện của ông, người tên Hạ Xuyên đó…”

Anh ta cũng không biết nên hỏi gì, nói mấy chữ thì không nói nữa.

Tưởng Tốn hỏi: “Anh ta đâu?”

Trác Văn nói: “Ở trong phòng khách.”

“Hút thuốc à?”

Trác Văn nhìn cô một lúc, gật đầu nói: “Ừm.”

Tưởng Tốn cười cười, xoa xoa tay, thuận miệng nói: “Ở đây lạnh thật,

anh có thể thích ứng với thời tiết nơi này ư?”

“Ban đầu không thích ứng, ở một năm mới quen được.” Trác Văn nói,

“Đi vào thôi.”

Anh ta mở cửa căn phòng phía sau, bật đèn, bảo Tưởng Tốn vào ngồi

một lát. Bên trong chỉ có một băng ghế, hơi bẩn, anh ta phủi phủi, dầu máy
không phủi sạch, Tưởng Tốn đã đặt mông ngồi xuống, nói: “Không sao
đâu. Anh phải làm việc à?”

Trác Văn nói: “Còn lại một chút, ngày kia phải giao cho người ta.”

“Anh làm gì vậy?” Tưởng Tốn quan sát một vòng, “Thùng trà?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.