CON ĐƯỜNG VẤY MÁU - Trang 541

“Năm 2006, một thôn hai trăm người, kiểm tra ra mười một người bị

bệnh ung thư. Năm 2007, ba mươi ba người bị bệnh ung thư. Năm 2008, ba
mươi người. Năm 2009, mười trẻ sơ sinh dị dạng. Mười năm, năm mươi
lăm di chứng không cách nào làm việc được nữa ——”

Vương Vân Sơn run giọng: “Không cần nói với tao, đều tại nó! Đều

tại nó!”

“—— Mười một năm, mười người bị bệnh ung thư. Mười hai năm, hai

mươi ba người. Mười ba năm, ba mươi tám người chết, năm ngoái kiểm tra
sức khỏe, ông đoán bao nhiêu người có chuyện?”

Vương Vân Sơn la to: “Là nó!”

“Chín năm trước, phóng viên Cao đến lấy tin, bị người ta chặn đường,

uy hiếp, đe dọa, trả đũa, vợ anh ấy chịu không nổi nên đã ly hôn với anh ấy,
anh ấy từ chức ở đài truyền hình, bây giờ làm báo, chuyên lấy tin ở trạm
dừng chân cao tốc.”

Vương Vân Sơn la to: “Là nó… Còn mày nữa! Mày cũng vậy…”

“Trương Nghiên Khê, năm đó vừa tốt nghiệp đại học, muốn vạch trần

chuyện này, bị chúng nhốt vào phòng tối một tuần, sau khi ra ngoài tinh
thần thất thường một khoảng thời gian!”

Vương Vân Sơn chỉ Tưởng Tốn: “Nếu không phải tại con đàn bà này,

mọi thứ đó đều sẽ không…”

Hạ Xuyên mở một tấm ảnh trong điện thoại di động, giơ lên nói: “Nó

tên Đông Đông, sinh năm 2006, dị dạng, cả đời không đi được, bị người ta
vứt vào trại trẻ mồ côi, hôm đó nghe nói ông tới kiểm tra đo lường, Trương
Nghiên Khê bồng Đông Đông muốn tới tìm ông, chính là hôm đó, cô ấy bị
người ta nhốt lại.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.