CON ĐƯỜNG VẤY MÁU - Trang 585

Trác Văn không giữ họ lại, cũng không muốn giữ. Anh ta còn phải túc

trực bên linh cữu, còn phải sắp xếp việc hỏa táng, đến ngày hôm sau, anh ta
đã tiễn họ ra cửa, nói: “Hai người có thể đi cùng đoàn thồ hàng.”

Tưởng Tốn hỏi: “Tiếp theo anh có dự định gì không?”

Trác Văn nói: “Chờ tang lễ kết thúc, anh sẽ đi núi Minh Hà một

chuyến.”

Tưởng Tốn gật đầu, Trác Văn lại nói: “Dọc đường cẩn thận, đường ở

đây không dễ lái…” Anh ta cười cười, “Anh quên mất, em có thể lái.”

Tưởng Tốn nói: “Đường ở đây không dễ lái.”

Trác Văn cúi đầu suy nghĩ một chút: “Anh không nói dối, anh thực sự

không trách em đâu, thật đấy.”

“… Trên đường đến đây, tôi đã gặp A Nhã.”

Trác Văn nhìn về phía cô: “Cô ấy thế nào?”

Tưởng Tốn cười nói: “Lập gia đình rồi, bây giờ là bà chủ nhà hàng,

còn sinh một đứa con trai nữa.”

Trác Văn cười: “Còn lấy một người có tiền.”

“Đúng vậy.”

Hạ Xuyên hút thuốc ở đằng trước, cũng không giục.

Trác Văn nhìn bên đó một cái, nói: “Đi đi, nếu không thì buổi tối

không đến trấn kịp đâu.”

“Ừm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.