CON ĐƯỜNG VẤY MÁU - Trang 608

trên xe xuống, uống bia cắn hạt dưa, thỉnh thoảng nhìn vào phòng ngủ hai
lần.

Tên Cường đã uống hai lon bia, phun một bãi nước bọt nói: “Con này

quá tuyệt, nếu không phải ông chủ không cho đụng, thì ông đây cũng muốn
làm nó!”

Tên cao gầy lại khui một lon cho hắn, hỏi: “Ông chủ từng gặp nó à?

Tại sao không cho đụng?”

“Người quen! Lần trước ông chủ nghe nói con này đến cùng thằng họ

Hạ, suýt thì chấn động não nữa!”

Tưởng Tốn ngồi dưới đất, chợt mở mắt nhìn ra bên ngoài, bốn tên đó

đã uống khoảng mười lon bia, tên đầu trọc đánh cô đã ngủ, ba tên còn lại
vẫn đang uống.

Ánh lửa bập bùng, trong phòng này lạnh vô cùng. Cửa sổ mở, từng

cơn gió thổi vào, thổi lên một mùi mục nát. Góc tường có hai xác chuột đã
bẹp dí, còn có một ít xác côn trùng, gió vừa thổi, bay sang phía cô, mang
theo bụi phủ lên người cô.

Cô lạnh đến mức răng run lên, lại nhắm mắt lại, nghĩ tới núi Minh Hà,

nghĩ tới ánh mặt trời, nghĩ tới mùi củi cây ăn quả đốt cháy trong lò sưởi,
nghĩ tới bàn tay của người đàn ông sờ người cô bên vách núi, nghĩ tới câu
anh mới vừa nói:

“Lát nữa tôi sẽ tới đón em.”

“Không quen đường, có thể mất một ít thời gian.”

“Hãy chờ tôi.”

“Không có gì quan trọng bằng em.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.