CON ĐƯỜNG VẤY MÁU - Trang 615

Phá tan từng tầng bóng đêm, tốc độ của cô nhanh hơn ánh sáng, ánh

mắt kiên định, phương hướng chuẩn xác.

Xe phía sau đã mất dạng, cả con đường không thấy người, cửa hàng

cũng đã đóng cửa từ lâu. Xe motor sắp hết xăng, Hạ Xuyên nhìn thấy một
căn nhà trọ, lập tức bảo cô dừng xe.

Anh giấu xe motor vào một con hẻm cách xa nhà trọ, dẫn Tưởng Tốn

vào nhà trọ, thuê một phòng.

Căn phòng nhỏ đến đáng thương, vào cửa chính là giường. Anh hất

Tưởng Tốn lên giường, giũ chăn khoác lên người cô, rồi bật điều hòa, chỉnh
nhiệt độ lên cao nhất, lại vào trong nhà vệ sinh lấy một ít nước, lập tức đun,
nước ít nên nóng rất nhanh, anh rót một ly cho Tưởng Tốn, bảo cô uống.

Tưởng Tốn định nhận lấy, Hạ Xuyên lại cầm cái ly tránh đi, ôm vai cô

đút cho cô.

Tưởng Tốn nói: “Tôi đâu tàn phế.”

Hạ Xuyên liếc tay cô.

Trên hai cổ tay cô là mấy vết máu sậm, mười ngón tay, bảy, tám ngón

bị nứt, trong kẽ móng tay toàn là vụn gỗ và vết máu, một móng tay dữ dội
nhất đã lật ngược ra ngoài, lộ thịt bên trong.

Yết hầu Hạ Xuyên lăn một cái, nói: “Uống đi.”

Tưởng Tốn đành phải kề sát tay anh, gắng gượng uống hai hớp, uống

xong, Hạ Xuyên hỏi: “Không muốn nữa?”

Tưởng Tốn lắc đầu.

Hạ Xuyên đi vào nhà vệ sinh vắt tấm khăn nóng, lau tay cô hai cái.

Sức anh không nhẹ không nặng, biết cô đau, nhưng cô không phát ra tiếng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.