CON ĐƯỜNG VẤY MÁU - Trang 619

Hai người kề sát nhau, cô ngửa đầu, hơi thở ra ngay trên xương quai

xanh của anh. Hạ Xuyên cười một tiếng, đổi tay khác, ngón giữa tay phải,
móng tay lật hết, Tưởng Tốn khe khẽ hít một hơi, mặc cho anh tinh tế liếm
láp.

Cô nhìn anh, nghĩ đến động vật hoang dã. Động vật hoang dã là thế

này, bị thương rồi dùng đầu lưỡi liếm vết thương, bây giờ người đàn ông
này đang làm hành động của động vật hoang dã.

Tưởng Tốn lười biếng dựa vào tường, chân phải gác lên mu bàn chân

anh, theo động tác của anh, cọ xát từng chút một. Hạ Xuyên liếm xong,
nâng mông cô lên, hỏi: “Còn đau không?”

Tưởng Tốn nói: “Đỡ hơn một chút.”

“Còn đau chỗ nào?”

“Mặt.”

Cô bị tên Cường tát một cái, tát thẳng từ dưới đất lên giường, đau đến

mức nào có thể tưởng tượng được, cả má trái sưng tấy, có dấu tay rõ ràng.

Hạ Xuyên liếm lên. Tưởng Tốn ôm cổ anh, hơi nghiêng đầu, chân đã

cọ lên bắp chân anh, lông chân dài đã bị nước thấm ướt.

Tưởng Tốn hỏi: “Mùi vị gì?”

Đắng.

Hạ Xuyên vẫn đang liếm, liếm đến mắt cô, anh không trả lời, nâng

mông cô lên, chen vào trong, rồi bắt đầu liếm cổ cô, ngậm ngực cô, dấu tay
màu đen nơi đó đã bị anh liếm sạch từ lâu. Anh bắt đầu dùng răng cắn,
không nhẹ không nặng, giống như trút giận.

Tưởng Tốn ưỡn ngực, ôm đầu anh nói: “Vào đi… Ưm ——”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.