CON ĐƯỜNG VẤY MÁU - Trang 763

Khởi động xe, lần này Tưởng Tốn lái chậm xưa nay chưa từng có,

giống như đang tản bộ vậy. Đám mây trên bầu trời đi theo bọn họ, cô không
đội mũ bảo hiểm, mái tóc dài nhè nhẹ bay lên. Hạ Xuyên ở phía sau giữ
giúp cô, lại vén hết tóc của cô sang bên phải, gò má trái nhìn không bỏ sót
cái gì. Cô lái một mạch, anh nhìn một mạch, đến trước quầy bán đồ vặt,
motor dừng lại, anh mới thu tầm mắt.

Lên lầu, tay anh còn nắm tay cô, chặt chẽ không buông. Cao An liếc

nhìn tay bọn họ, nói: “Nghiên Khê đi trại trẻ mồ côi rồi, buổi trưa ăn ở đó
rồi về. Hai người thế nào?”

Tưởng Tốn lấy một cái máy ghi âm trong túi ra, trả lại cho Cao An,

nói: “Miệng rất kín, toàn bộ ôm hết vào người mình, không nhắc đến Từ
Đức nửa câu.”

Tống Ba ở một bên nói: “Đoán được, Từ Đức cũng không ngu xuẩn

như thế.”

Vương Viện Viện hỏi: “Tôn Hoài Mẫn đó là người nào? Ý tôi là cô ấy

giữ chức vụ gì trong đó?”

Hạ Xuyên nói: “Binh tôm tướng tép, không có ích.”

Cao An trầm tư: “Đây chính là chỗ thông minh của bọn chúng. Tôn

Hoài Mẫn đã là họ hàng của cô Tưởng, chức vụ trong tập đoàn lại thấp, cho
dù nói gì đó ngay tại chỗ thì cũng dễ chối.”

Vương Viện Viện nói: “Vậy không phải là đi một chuyến vô ích ư?”

Cao An chú ý tới cái gì đó, kinh ngạc: “Cô Tưởng, mặt của cô…”

Tưởng Tốn sờ một cái: “Không có gì, chịu một cái tát thôi.”

Tống Ba và Vương Viện Viện nhìn nhau một cái: “Ai đánh thế?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.