CON ĐƯỜNG VẤY MÁU - Trang 78

Vương Tiêu nói: “Thì là người đàn ông tình cờ gặp trong phòng ăn

hôm qua ấy. Tối qua em lại gặp được anh ấy, còn trò chuyện rất lâu.”

Tưởng Tốn cười: “Hai người nói chuyện phiếm?”

“Đúng thế, anh ấy còn khéo nói lắm.”

Ánh mắt Tưởng Tốn lóe lên: “Tối qua hai người chạm mặt lúc nào?”

“Bảy, tám giờ thì phải? Em cũng không nhớ rõ lắm.”

Bảy, tám giờ, Tôn Hoài Mẫn gọi điện thoại tới tìm cô đòi người…

Tưởng Tốn quan sát Vương Tiêu.

Vừa tốt nghiệp đại học, đầy vẻ học sinh, trẻ tuổi xinh đẹp, tràn đầy sức

sống.

Tưởng Tốn cười nói: “Anh ta không phải bạn tôi.”

Cách mấy chục mét, Hạ Xuyên móc điếu thuốc, cầm xoay trong tay,

nghe hai người bên kia nói chuyện.

Một giọng rất vang, một giọng rất khẽ.

Giọng nói khe khẽ kia, dường như đang nói:

Dẫn anh đi công viên Thanh Sơn, anh đứng ở đó đừng cử động.

Nghe tiếng người, nghe tiếng suối, nghe tiếng thác nước, nghe núi hát.

Nếu anh đi sớm một tiếng, thì còn có thể nghe gõ chuông, niệm kệ.

Nếu anh thích đôi mắt, tôi dẫn anh đi xem giọt sương trên lá trúc,

quầng nước trên mặt hồ, ngắm sương mù, ngắm bóng núi, ngắm mặt trời
mọc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.