CON GÁI CỦA SARAH - Trang 109

"Cháu sẽ đi cùng cô về nhà, Cô Matthews," Derek đề nghị, nhưng giọng

có vẻ khẳng định hơn là đề nghị.

"Không cần đâu," Rome nói dễ dãi, đứng ngay sau lưng cậu bé. "Chú sẽ

ở lại với cô ấy đến giờ đóng cửa, nếu cháu muốn về nhà ngay."

Derek quay lại, đôi mắt nâu vàng của cậu nhìn thẳng vào đôi mắt đen

của Rome. Cậu đã vài lần nhìn thấy Rome từ đằng xa nên cậu biết ngay
người đàn ông này là ai, nhưng họ chưa bao giờ được giói thiệu với nhau.
Sarah nhận ngay ra điều đó. "Rome, đây là Derek Taliferro. Derek, đây là
chồng cô, Rome. '

Rome chìa tay ra, như những người đàn ông ngang hàng với nhau, và

Derek nắm lấy một cách bình thản, như cậu coi đó là điều dĩ nhiên. "Thưa
chú," cậu nói với thái độ lễ phép.

"Chú rất vui vì cuối cùng cũng được gặp cháu," Rome nói. "Cô Sarah

nhắc đến cháu suốt. Theo như chú nghe được, cô ấy sẽ không có khả năng
mở hàng sớm như thế nếu không có cháu giúp."

"Dạ, cám ơn chú. Cháu rất vui lòng giúp đỡ, và cháu thích tự tay mình

làm."

Cảm nhận rõ ràng phần giới thiệu đã xong và sự có mặt của cậu ở đây

trở thành thừa thãi, Derek quay sang Sarah. "Vậy cháu về nhà trước đây.
Cháu đã gọi mẹ sau buổi học, mẹ nói mẹ đang viết một bài báo, điều đó có
thể được hiểu là mẹ đã quên không nấu ăn. Tốt hơn là cháu nên mang cho
mẹ một miếng sandwich trước khi mẹ đói lả đi không đánh máy được nữa.
Cháu sẽ gặp cô ngày mai ạ, Cô Matthews."

"Được rồi. Đi cẩn thận đấy," cô động viên cậu bé.
Cậu mỉm cười thật tươi với cô. "Cháu luôn cẩn thận mà cô. Cháu không

thể để bị treo giò được."

Khi Derek đã về, Rome hỏi tò mò, "Nó về nhà bằng cách nào?"
"Bằng xe hơi," Sarah mỉm cười trả lời.
"Nhưng nó mới mười lăm tuổi phải không?"
Cô gật đầu. "Nhưng nó không bao giờ bị bắt cả, vì nó nhìn đủ lớn để có

bằng lái xe. Nó lái xe vô cùng cẩn thận, tất nhiên. Em không thể tưởng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.