CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 1136

"Họa Họa. " Thân ảnh Dung Hà run rẩy càng thêm lợi hại, y tự tay

nắm chặt tay nàng: "Đừng dùng ánh mắt như vậy nhìn ta."

Ban Họa cười vô cùng ‘tinh khiết’: "Ta dùng ánh mắt gì nhìn chàng

thế?"

"Nàng muốn ăn sạch ta. " Dung Hà tới gần Ban Họa, hô hấp nóng rực

ở bên tai nàng, giống như liều thuốc thần kì, khiến lỗ tai và cổ Ban Họa đều
tê dại: "Chàng... Muốn ta bắt đầu ăn từ chỗ nào?"

"Chỗ này?" Dung Hà chỉ môi mình.

"Chỗ này?" Y chỉ cổ mình.

"Hay là..." Y tháo đi nội bào, lộ ra áo trong màu đỏ, y kéo vạt áo ra, lộ

ra xương quai xanh hấp dẫn: "Hay là chỗ này?"

Ban Họa bổ nhào người về phía trước, cưỡi trên lưng Dung Hà, đưa

tay gỡ xuống trâm hồng ngọc trên tóc mình, mặc cho một đầu tóc đen xõa
xuống, môi đỏ như lửa giương nhẹ: "Ta đều muốn ăn, mỹ nhân, chàng đến
đây nào."

Yêu tinh, yêu tinh!

Dung Hà cảm thấy, bây giờ để y chết trong tay nữ nhân này, y cũng

vui vẻ chịu đựng, không chút phản kháng.

"Hầu Gia!" Ngoài cửa có tiếng Đỗ Cửu vang lên lo lắng: "Hầu Gia, đã

xảy ra chuyện."

Ban Họa tiếc nuối liếc nhìn lồng ngực Dung Hà nửa che nửa hở, giúp

y chỉnh nội bào xong, quay đầu đi tới cửa kéo ra một khe hở: "Chuyện gì?"

Trang dung của tân nương vô cùng nặng nề, người bình thường dùng

trang dung như thế, đều sẽ có vẻ cứng nhắc, nhưng Ban Họa lại khác, càng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.