CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 1137

là thứ diễm lệ, càng nặng nề, nàng lại càng thêm xinh đẹp. Đỗ Cửu nhìn
thấy Ban Họa, đầu tiên là ngây ra, sau đó vội vàng hành lễ nói: "Vừa rồi
truyền đến tin tức, Trữ Vương và Tạ gia đại lang xảy ra cãi vã, Trữ Vương
tức giận, đâm một đao làm Tạ đại lang bị thương. Người Tạ gia cầu y phủ
Tĩnh Đình Công, nhưng nghe nói hai đại phu này đi theo Quận Chúa... Hồi
môn của phu nhân đã đến hành cung, hiện tại người Tạ gia đã cầu tới cửa."

Tương đối lạ là, tại sao là Phúc Nhạc Quận Chúa mở cửa, Hầu Gia nhà

bọn họ đâu?

"Trữ Vương không lúc nào an tĩnh được?" Ban Họa tức giận nói: "

Hắn ta làm như vậy, sao không một đao đâm chết mình luôn đi?!"

Đỗ Cửu nghĩ, đại khái là Trữ Vương không ngu đến mức tự mình đâm

mình đâu.

"Họa Họa đừng tức giận. " Dung Hà mặc ngoại bào vào đi đến bên

người Ban Họa, thấy bộ dáng Đỗ Cửu cúi đầu khom người, nhân tiện nói:
"Người Tạ gia không biết hôm nay là ngày lành của Hoạ Họa và ta sao?
Toàn bộ Kinh Thành chẳng lẽ không có đại phu khác, nhất định phải đến
Bạch Thủ viên của chúng ta cầu người?"

Đỗ Cửu nghe ra trong giọng nói Hầu Gia không vui, vội nói: "Hầu

Gia, vốn thuộc hạ cũng nghĩ như vậy, nào biết được Trung Bình Bá tự mình
đến cửa khóc cầu, những người khác không làm chủ được, hiện tại trong
viên còn có không ít tân khách, nếu trực tiếp mặc kệ, thuộc hạ lo lắng
người khác nói linh tinh."

"Bọn họ thích nói linh tinh thì cứ để họ nói. " Ban Họa hừ lạnh: "Quấy

rầy ngày lành của người khác, không sợ thiên lôi đánh xuống à."

"Ngươi cho người dẫn hai đại phu này đi. " Giọng điệu Ban Họa lạnh

nhạt, đến cùng không từ chối thỉnh cầu của người Tạ gia: "Nhưng hai đại
phu này là Ban gia ta tặng đến, mặc kệ người có cứu được không, cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.