CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 1152

"Nương nương, thần nữ rất nhớ ngươi." Nữ tử mặc váy xoè đỏ tươi

bước nhanh đến, mặc dù nàng chải búi tóc phụ nhân, nhưng trong lúc giơ
tay nhấc vẫn mang theo nét ngây thơ khiến người khác không khỏi sủng ái.

Khang Ninh nhìn thấy Ban Họa, lời còn chưa nói đã nuốt xuống, nàng

ta nhìn thoáng qua ngoài điện thấy nam nhân mang theo nụ cười dịu dàng.
Nàng có chút hốt hoảng thu hồi tầm mắt của mình, vội vàng cúi đầu.

"Vi thần bái kiến Hoàng Hậu nương nương." Dung Hà đi vào trong

điện, thấy Ban Họa đã ngồi nói chuyện bên cạnh Hoàng Hậu, y cười nhìn
Ban Họa một chút, tiến lên thi lễ với Hoàng Hậu.

"Không cần đa lễ như vậy. " Hoàng Hậu thấy bộ dáng hai hậu bối liếc

mắt đưa tình, liền biết tình cảm của họ vô cùng tốt: "Ở Bạch Thủ viên có
quen không?" d^đ.l=q"đ

"Đa tạ nương nương quan tâm, hết thảy đều rất tốt."

" Đứa nhỏ này, từ nhỏ đã có tính này, cái gì cũng nói tốt. " Hoàng Hậu

quay đầu nhìn Ban Họa: "Ta hỏi Họa Họa vậy."

Ban Họa suy nghĩ: "Thứ khác đều tốt, nhưng vườn quá lớn, ta còn

chưa kịp dạo hết vườn."

Hoàng Hậu bị lời này của Ban Họa chọc cho bật cười, bà đang định

trêu Ban Họa vài câu, chỉ thấy một tiểu thái giám lộn nhào chạy vào.

"Nương nương, không xong, Ninh Vương và Ninh Vương Phi đánh

nhau."

"Ngươi nói cái gì?" Bỗng nhiên Hoàng Hậu từ trên ghế đứng lên, bởi

vì đứng lên quá nhanh, bà kém chút ngã quỵ trên ghế, may mà Ban Họa tay
mắt lanh lẹ đỡ lấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.