CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 1207

Dung Hà đứng người lên, trả đại lễ cho Thái Tử: "Điện hạ, vi thần có

một câu, không thể không nhắc nhở ngài."

Thái Tử đứng lên, thần sắc ôn hòa nhìn Dung Hà: "Hầu Gia mời nói."

" Thân thể bệ hạ suy yếu, Ninh Vương nhìn chằm chằm, cho dù ngài

có lòng, nhưng rất nhiều chuyện trong triều, cũng chỉ có thể bất lực."

Thái Tử nghe vậy ngơ ngẩn, không phải hắn không biết, chỉ là giả bộ

như không biết, mà những người bên cạnh hắn, cũng không dám đề cập với
hắn chuyện này.

"Làm sao ta lại không biết. " Thái Tử cười khổ: "Nhưng chỉ cầu không

thẹn với lòng mà thôi."

Dung Hà không nói gì, Thái Tử là người tốt, nhưng không phải một

Hoàng Đế tốt. Nếu y là Thái Tử, lúc này sẽ khống chế Ninh Vương lại,
đồng thời nhân cơ hội này nắm giữ quyền hành trong triều, quyền lợi
Hoàng Đế vô căn cứ, khiến điều kiện bất lợi thành có lợi.

Thế nhưng Thái Tử quá hiếu thuận, quá trung hậu, quá nhu hòa.

Dạng người này, sao đè ép được chuyện lớn nhỏ trong triều, chỉ là si

tâm vọng tưởng thôi. d^đ/l/q,đ

" Nếu Thái Tử có tâm, không bằng trước cấp phát đến nơi gặp thiên

tai, miễn thuế má hai năm, nhờ vào đó trấn an lòng bách tính?" Ánh mắt
Dung Hà bén nhọn nhìn Thái Tử: "Đương nhiên, biện pháp tốt hơn là trách
phạt Ninh Vương, để bách tính thiên hạ nhìn thấy thành ý của triều đình."

"Nhưng hắn... Chung quy vẫn là đệ đệ của ta. " Thái Tử khó xử nói: "

Nếu xử trí hắn, trong lòng phụ hoàng và mẫu hậu sẽ khổ sở."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.