CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 1206

Hơn nửa canh giờ sau, Dung Hà trở về, y vừa vào cửa liền thỉnh tội

với Thái Tử.

"Quân Phách không cần đa lễ. " Thái Tử duỗi tay vịn chặt, không để y

hành xong lễ này: "Là ta mạo muội bái phỏng, quấy rầy ngươi."

"Đa tạ điện hạ tha thứ." Dung Hà ngồi xuống bên người Ban Họa,

đồng thời lộ ra một nụ cười dịu dàng với Ban Họa.

Ban Họa ngoắc ngoắc đầu ngón tay, sau đó đứng lên nói: "Thái Tử ca

ca, hai người trò chuyện, ta đi gọi hạ nhân chuẩn bị bữa tối."
d.đ/lee///quyyy/donnnnn

Chờ sau khi Ban Họa rời đi, nụ cười trên mặt Dung Hà mới nhạt thêm

vài phần: "Điện hạ, nếu lần này ngài vẫn vì chuyện triều đình mà đến, xin
thứ cho vi thần không thể đồng ý."

"Quân Phách..."

"Điện hạ. " Dung Hà đứng người lên làm một đại lễ với Thái Tử: "Vi

thần và Quận Chúa vừa thành hôn, đang là lúc bồi dưỡng tình cảm, thực sự
không đành lòng tách ra cùng nàng."

Thái Tử trầm mặc xuống, hắn có thể không quan tâm chuyện khác,

nhưng chuyện của biểu muội lại không thể không quan tâm.

Một lát sau, hắn mới mở miệng lần nữa: "Ta biết hiện tại để ngươi hồi

triều là chuyện khó xử, thế nhưng Đại Nghiệp cần ngươi, bách tính đại
nghiệp càng cần ngươi." Hắn đứng người lên, vái chào Dung Hà thật sâu:
"Chỗ biểu muội, ta tự mình đi tạ lỗi với nàng, nhưng cầu Hầu Gia giúp cô
một tay."

"Thái tử điện hạ!" Quan viên Đông cung kinh hãi nhìn Thái Tử, đường

đường là Thái Tử một nước, sao có thể hành lễ với triều thần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.