CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 1362

Dung Hà nhìn bộ ngực mềm mại nhấp nhô theo từng nhịp thở của

nàng, "Họa Họa, có người nói rất nhiều rất nhiều năm trước, trên núi thần
có một nữ yêu, chỉ cần trông thấy nàng ta tất cả sẽ bị thần hồn điên đảo,
nguyện ý dâng cả đầu của mình cho nàng...

Đầu lưỡi xẹt qua vành tai Ban Họa, "Nàng chính là yêu nữ kia sao?"

"Thiếp có phải hay không, chàng nếm qua rồi chẳng nhẽ không biết?"

Ban Họa khẽ cười, giống như châm ngòi ngọn lửa kích tình đang cháy

trong ngực Dung Hà, khiến nhiệt độ cơ thể hai người như bốc cháy lên
trong bồn nước tắm.

"Đỗ Cửu?" Triệu Trọng đi tới ngoài cửa viện, căn nhà này vốn là nơi ở

của quan viên cũ, có điều quan viên này bức ép dân chúng, đã bị dân chúng
địa phương trói lại ném vào đại lao. Hắn thấy Đỗ Cửu canh giữ ngoài cửa
lớn chủ viện, tò mò hỏi, "Lần này Ta không nhìn thấy Vương Khúc tiên
sinh?"

"Hiện tại chân ông ta không thể đi, tay không thể viết, mát không thể

thấy, sao có thể theo quân?" Đỗ Cửu không nói rõ những chuyện Vương
Khúc đã gây ra, nhắc tới chuyện này chỉ làm chủ công thêm mất hứng lần
nữa.

Triệu Trọng nghe thấy Đỗ Cửu nói Vương Khúc như vậy, cũng đoán

được có thể Vương Khúc đã phạm vào kiêng kỵ của chủ công, cho nên mới
rơi vào kết cục như thế này. Ông nhìn thoáng qua xung quanh, phủi phủi
thềm đá rồi ngồi xuống, "Cậu là người theo hầu bên cạnh chủ công, ta
không có ý muốn hỏi việc tư của chủ công, chỉ là Phúc Nhạc quận chúa
từng có chút duyên cũ với gia đình Ta, cho nên muốn hỏi thăm xem nàng
sống thế nào chứ không có ý gì khác, đừng suy nghĩ nhiều nhé."

"Ta thấy ông có vẻ hồ đồ rồi." Đỗ Cửu đi tới bên cạnh ông ta, cũng bắt

chước ngồi xuống thềm, "Quận chúa chính là phu nhân của chủ công, sao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.