CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 141

"Tức phụ, mấy năm nay Thủy Thanh và hai đứa bé vẫn luôn do con

chăm sóc, con vất vả rồi. " Trưởng Công Chúa nắm chặt tay Âm Thị, vỗ
nhè nhẹ mu bàn tay bà: "Nếu không phải là bởi vì ta, con có thể gả cho một
nam nhân tốt hơn Thủy Thanh."

"Mẫu thân, ta là nhi tử thân sinh của ngài!" Ban Hoài một mặt bất đắc

dĩ nhìn Trưởng Công Chúa, mẫu thân nhà khác đều che chở nhi tử, sao đến
ông, lại thành người ngoài?

"Nếu con không phải con của ta, Linh Tuệ là một cô nương tốt như

vậy, con đời này nằm mơ cũng không thể cưới vào cửa." Trưởng Công
Chúa trừng nhi tử một chút: "Nữ nhân nhà chúng ta nói chuyện, nam nhân
như con chen miệng vào làm gì?”

Ban Hằng bên cạnh nhìn phụ thân có chút hả hê, địa vị nam nhân là

thấp nhất trong Ban gia, lúc này phụ thân còn nhìn không rõ sao?

"Mẫu thân, ngài sao có thể nói như vậy, Hầu gia đối với con tốt vô

cùng, nam nhi thiên hạ tốt rất nhiều, thế nhưng có bao nhiêu người có thể
nhớ con thích ăn gì, thích dùng gì chứ." Cảm giác bất an trong lòng Âm Thị
càng đậm: "Mẫu thân con mất sớm, ngài xem con như thân nữ, ngài trong
lòng con không phải bà bà, mà là mẫu thân. Sau này ngài đừng nói vậy, con
nghe trong lòng rất khó chịu."

"Ta không có nữ nhi, sau khi con vào cửa, thì là nữ nhi của ta. "

Trưởng Công Chúa ôn hòa cười một tiếng: "Coi như ta thật sự có một nữ
nhi, chỉ sợ cũng không bằng con đấy."

"Được rồi, ta không nói những lời này khiến con buồn nữa. " Trưởng

Công Chúa kéo tay Âm Thị đứng lên: "Đi, chúng ta dùng cơm trưa, gần
đây mới mời được hai đầu bếp đến, tay nghề vô cùng tốt, mọi người cùng
nếm thử."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.