CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 149

gần đây ông dành nhiều thời gian mua đồ, lại không lấy thế đè người, nên
cho bao nhiêu tiền liền cho bao nhiêu, không khi dễ tiểu thương làm ăn,
cho nên đại nghiệp Ban Hầu gia ở một con phố xa xỉ khác, được chưởng
quỹ và hầu bàn hoan nghênh, thật hận không khiến ông đến mỗi ngày.

"Hầu Gia, đèn lưu ly là hàng vừa đến năm nay, mặc dù so ra kém tinh

xảo hơn trong cung, nhưng lại có mấy phần nhã thú. " Chưởng quỹ nhiệt
tình giới thiệu cho Ban Hoài một chiếc đèn lưu ly hình sao: "Buổi tối sau
khi đốt, sẽ như có những ngôi sao rơi trên mặt đất, nữ quyến quý phủ nhất
định sẽ rất thích."

Mắt Ban Hoài nhìn đèn lưu ly này, chế tác còn tính là thượng thừa,

nhân tiện nói: "Bao nhiêu tiền?"

"Hầu Gia, ngài là khách quen của chúng ta, tiểu nhân muốn ra giá cao,

cũng không dám với ngài đâu. " Mắt chưởng quỹ nhìn bốn phía, nhỏ giọng
nói: " Người khác muốn nhất định là một ngàn lượng, nếu như ngài muốn,
ta thu sáu trăm tám mươi tám lượng thôi, cũng coi lấy may mắn."

"Được, chờ ngươi sắp xếp người đưa đến phủ ta. " Ban Hoài nhẹ gật

đầu, quay đầu nhìn thấy một bức Ma Cô chúc thọ đang treo trên tường, ông
nhớ tới mẫu thân từ trước đến nay rất thích tranh chữ cổ, liền nói: " Bức
họa này bao nhiêu tiền?"

"Hầu Gia... Bức họa này đã có người định rồi, người xem có muốn

nhìn bức khác hay không?" Chưởng quỹ cười nói: " Tiểu nhân bảo người đi
lấy, để ngài từ từ chọn."

"Quên đi." Ban Hoài cảm thấy có chút đáng tiếc, bức họa này ngụ ý

rất tốt, đưa cho mẫu thân không có gì thích hợp bằng.

"Nếu như Hầu Gia muốn, vãn bối liền đem bức họa này tặng ngài. "

Một nam nhân từ bên ngoài đi vào: "Chỉ cần Hầu Gia không chê là được."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.