CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 256

"Phụ thân?!" Tưởng Ngọc Thần kinh ngạc nhìn Huệ Vương: " Không

phải ngài nói..."

"Lúc này không thể so với ngày xưa. " Mắt Huệ Vương nhìn Khang

Ninh:"Cô nương Ban gia quá lộ liễu, tính tình quá mạnh mẽ, ngươi không
khống chế được người ta. Nhà chúng ta và Ban gia lại có hiềm khích, với
tính cách Ban gia, có thể đồng ý để Ban Họa cả đời không lấy chồng cũng
sẽ không gã nàng vào nhà chúng ta."

Tưởng Ngọc Thần nghe vậy gật đầu nói: "Nhi tử cũng chưa từng nghĩ

đến chuyện cưới một nữ nhân như thế về nhà. Nhi tử thích nữ nhân dịu
dàng hiền lành."

"Con ta quả thật thông minh. " Huệ Vương cảm thấy hết sức vui

mừng, gần đây nữ nhi tuy có chút không hăng hái, cũng may nhi tử là một
người hiểu chuyện: "Ngươi có thể nghĩ như vậy, vi phụ liền yên tâm."

Nói đến đây, ông ta lại cảm khái một phen: "Ban Họa đúng là một mỹ

nhân, nhưng chỉ có thể làm thiếp hay nha hoàn ấm giường còn được. Nam
nhân lấy về nhà làm chính thê thì vẫn muốn một người quả gia hiền lành,
đoan trang rộng lượng đấy."

Sắc mặt Vương Phi bên cạnh chợt lóe, nghĩ đến những tiểu thiếp ở hậu

viện, đến cùng cũng không mở miệng.

Bốn người Ban gia về đến nhà, bốn người cùng nhau ngồi trên ghế

bành, co quắp không muốn động.

Ban Họa uống nửa chén trà hoa lộ mà thiếp thân nha hoàn đưa, mới

cảm thấy mình sống lại: "Mệt mỏi quá."

"Tỷ, tỷ biết hôm nay sẽ rất mệt mỏi, tại sao còn muốn mang trên chân

đôi giày bảo thạch kia, không cảm thấy hầm sao?" Ban Hằng không cần
nha hoàn hầu hạ, tự mình nâng lên chén trà uống một ngụm lớn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.