CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 258

lại:"Hình như là vì chuyện của Thành An Bá."

"Thế nhân đều có lòng thích cái đẹp, dáng dấp Thành An Bá lại xuất

chúng như thế, phong độ nhẹ nhàng, sao không làm người ta yêu thích cơ
chứ " Nhắc đến Dung Hà, Ban Họa có ấn tượng tốt với người này, đương
nhiên trọng điểm là do người này dáng dấp tốt:"Nếu hắn không phải là Bá
tước, chỉ sợ lúc này đã sớm bị người ta bao nuôi trong phủ rồi."

Như Ý nghe nói như thế, nhớ tới trong biệt trang của An Nhạc Công

Chúa toàn trai bao tài hoa tướng mạo xuất chúng, nhịn không được mặt ửng
đỏ.

"Cầm y phục đến cho ta thay."

Nhóm tỳ nữ nối đuôi nhau vào, hầu hạ sát bên người Ban Họa thay y

phục, Như Ý bước ra sau lưng chải tóc cho Quận Chúa, ngón tay không cẩn
thận đụng phải thịt trên cổ nàng, nàng ta có chút hoảng hốt nghĩ, nam nhi
thiên hạ dù tuấn mỹ, cũng không bì kịp một thân da thịt như tuyết của Quận
Chúa khiến người ta không dời nổi mắt.

Nếu nàng ta là nam nhân quý tộc, nhất định phải cầu thân Quận Chúa,

ngày ngày sủng ái nàng, chỉ cần mặt nàng ngày ngày giãn ra. Hết lần này
tới lần khác những ngụy quân tửkia trong Kinh Thành rõ ràng mỗi lần nhìn
thấy Quận Chúa liền không dời nổi mắt, nhưng hết lần này tới lần khác
quay đầu lại lại nói gì mà Thạch cô nương mới thật sự là mỹ nhân.

Vậy tại sao lúc Quận Chúa và Thạch cô nương đồng thời xuất hiện,

tròng mắt của bọn họ đều dính trên người Quận Chúa, mắt họ đã mù sao?

Còn không đợi tỳ nữ lấy khăn lau khô mái tóc, Ban Họa đã nằm lỳ

trên giường ngủ mất. Vừa rạng sáng ngày hôm sau, trong cung cho người
tới nói bệ hạ muốn tuyên nàng và Ban Hằng, Ban Họa mới rời giường ngồi
trước gương trang điểm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.