CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 261

Vương Đức đứng ở trong góc mắt nhìn Thành An Bá đang đi đến, dời

một bước nhỏ sang bên trái, đầu cúi xuống đất.

Lúc Trường Thanh Vương tra ra được người bán chim thì người bán

chim đã chết, nguyên nhân tử vong là do uống rượu quá nhiều, té xuống
mương chết đuối. Người bên cạnh hắn đều nói chim sáo đó là do hắn ta
nuôi, bình thường mười phần hiếm có, đều không cho người bên ngoài
chạm thử một chút.

Thế nhưng là một người bán chim bình thường, sao lại dạy chim sáo

nói "Trường Thanh Vương vạn tuế" có khả năng tìm đến họa sát thân?

Hắn ở trong nhà khổ sở suy nghĩ hai ngày, suy đi nghĩ lại mới phát

hiện, Ban Họa nói tới "Cáo trạng" bảo đảm nhất. Đương kim đa nghi mười
phần, người có thân phận như hắn, trong nhà nhất định có tai mắt, chuyện
này nếu giấu diếm được thì tốt, nếu không gạt được, vậy cuộc sống sau này
của hắn liền không dễ chịu rồi.

Cho nên sáng sớm hôm nay, hắn liền ôm lồng chim và những vật tra

được, chạy đến trong cung bày tỏ uất ức.

Một phen chào xong, Vân Khánh Đế lại hỏi Thành An Bá một lần

chuyện hôm đó, thấy Ban Họa nói không sai thì nói với Trường Thanh
Vương: " Trẫm thấy những những người này vì trẫm tin tưởng ngươi nên
mới có thể nghĩ ra âm mưu hiểm độc như vậy để ly gián tình cảm đường
huynh đệ giữa chúng ta. Ngươi cứ yên tâm, trẫm sẽ phái người tra rõ việc
này, đòi lại công đạo cho ngươi."

Vân Khánh Đế mặc dù hay nghi ngờ, nhưng ông lại có một đặc điểm,

đó chính sau khi ông đã nhận định việc gì sẽ không nghĩ lại theo chiều
hướng khác, cho nên khi ông sủng ái một người nào đó, thì luôn cho mọi
thứ tốt, nói thí dụ như Ban Họa. Nhưng nếu ông đã không thích một người,
dù đối phương làm gì, ông cũng sẽ cảm thấy không thuận mắt, đồng thời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.