CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 290

thành Hoàng Hậu, nàng ta không thể thể hiện chút bất mãn nào với Ban
Họa, mà thậm chí càng đối xử thật tốt với nàng, không thể để người ta nhận
ra sai lầm.

Nói tới nói lui, vẫn là hai chữ "Quyền thế" động lòng người nhất.

Quan hệ giữa Thạch gia và Nghiêm gia có chút vi diệu, một là Tả

tướng, một là Hữu tướng, muốn nói quan hệ có thể thân mật đến đâu, thì lại
không có khả năng, nếu như hai người thật sự là bạn tốt, bệ hạ cũng sẽ
không phân công bọn họ thành Tả Hữu tướng.

Bình thường bọn tiểu bối tụ hội, mặc dù hai nhà Thạch Nghiêm sẽ có

mặt, nhưng lui tới cũng không quá nhiều, đều cho nhau mặt mũi. Nhưng
tình huống hôm nay có chút kỳ lạ, Thạch gia tổ chức tụ hội, tiểu công tử
được sủng ái nhất nhà Nghiêm Tướng gia sáng sớm đã thịnh trang xuất
hiện ở cửa chính, thái độ nhiệt tình, khiến bọn vãn bối Thạch gia giật nảy
mình.

Nhưng người đã tới, bọn họ vẫn phải tiếp đãi thật tốt, trà ngon bưng

lên, còn sắp xếp người tiếp khách, để không truyền đi nói Thạch gia bọn họ
không hiểu cấp bậc lễ nghĩa.

"Đại ca đã trở về!" Khi lang quân nhị phòng tiếp khách thấy Thạch

Tấn xuất hiện ở cửa chính, thở dài thật to một hơi, vội vàng đứng dậy hành
lễ với hắn: " Nghiêm công tử đã đến."

Thạch Tấn tháo bội kiếm bên người đưa cho gã sai vặt, đi vào sảnh

đáp lễ với Nghiêm Chân. Hai người ngồi chung không nói mấy câu, hắn
phát hiện tâm thần Nghiêm Chân có chút có chút không tập trung, còn
thỉnh thoảng nhìn ra bên ngoài, hình như là đang chờ người nào xuất hiện.

"Nghiêm công tử. " Hai mắt Thạch Tấn nhìn ra ngoài cửa: "Ngươi

đang chờ vị khách quý nào sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.