CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 292

lúc này ngay cả Thành An Bá không đụng chuyện náo nhiệt cũng đến,
Thạch gia bọn hắn có mặt mũi lớn như thế sao?

"Dung Bá gia."

"Thạch đại nhân."

Hai người hành lễ lẫn nhau, cùng đám người bốn phía chào hỏi xong,

Dung Hà ngồi xuống bên phải Thạch Tấn:"Hình như Nghiêm công tử gầy
hơn một chút?"

"Có, có sao?" Nghiêm Chân ngượng ngùng kéo áo bào, lo lắng mình

hôm nay mặc bộ y phục này không vừa người: "Trước đó vài ngày thân thể
có chút khó chịu, khiến Dung Bá gia chê cười."

" Lời Nghiêm công tử không ổn, ai sinh ra mà không bị bệnh, làm sao

mà chê cười được. " Dung Hà rủ mí mắt xuống, bưng chén trà trên bàn lên
uống một hớp nói: "Tại hạ chỉ thấy hôm nay thần sắc Nghiêm công tử
không đẹp như xưa, mới hỏi thêm mấy câu, Nghiêm công tử không chê tại
hạ nhiều chuyện là được rồi."

Nghiêm Chân nhịn không được sờ mặt mình một chút, trong lòng có

chút bối rối, sắc mặt hắn không đẹp như xưa sao, chờ Phúc NhạcQuận
Chúa tới, thấy sắc mặt mình không tốt, không ném tình ý với nàng được thì
sao thành đây?

Thạch Phi Tiên đi đến hậu viện, phát hiện Thành An Bá vậy mà ngôi

kế đại ca, bước chân không khỏi nhanh thêm mấy phần, nhiều người đã đến
đây, mới miễn cưỡng ngăn chặn kích động trong lòng, duy trì bước đi bình
thường đến trước mặt Thạch Tấn, chầm chậm khẽ chào: "Bái kiến ca ca,
bái kiến chư vị công tử tiểu thư."

Lại là một tràng chào lẫn nhau, ngươi tới ta đi làm trong viện náo

nhiệt mười phần, đến mức cổng có người đến, tất cả mọi người còn không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.