CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 331

Nàng biết, phụ thân và mẫu thân sẽ không tùy tiện để nàng gả cho ai

đó.

Bởi vì bị Ban Hoài từ chối quá triệt để, lúc Nghiêm Huy ra khỏi trà

lâu, sắc mặt khó tránh khỏi có chút khó coi. Ông ta đang chuẩn bị ngồi vào
cỗ kiệu, thấy Dung Hà cưỡi ngựa đến, liền đứng thẳng người, chờ y tới.

"Nghiêm Tướng gia. " Dung Hà nhảy xuống lưng ngựa, chắp tay hành

lễ với Nghiêm Huy: "Không phải ngài có chuyện muốn nói với Ban Hầu
gia à, làm sao..."

"Lời không hợp ý không hơn nửa câu." Ngữ khí Nghiêm Huy không

tốt lắm: "Không có chuyện gì đáng nói cả."

Dung Hà nghe vậy mỉm cười đứngbên cạnh, không tiếp câu nói này

của Nghiêm Huy.

Nghiêm Huy cũng ý thức được mình không nên bày ra sắc mặt này

với người không liên quan, qua loa chắp tay với Dung Hà, xoay người ngồi
vào cỗ kiệu.

"Nghiêm Tướng đi thong thả." Dung Hà lui về sau một bước, cung

cung kính kính thi lễ với cỗ kiệu.

Nghiêm Huy ngồi ở trong kiệu, vén rèm xe lên mắt nhìn thái độ cung

kính của Dung Hà, lòng dạ lập tức hòa hoãn không ít. Nhân tài trong Kinh
Thành giống Dung Hà một chút thì đã tốt.

Về phần Ban Hoài hoàn khố như vậy...

Hừ!

Đỗ Cửu thấy Bá gia cưỡi ngựa chuẩn bị đi, nhỏ giọng nói: "Bá gia,

ngài không uống trà rồi hả?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.