CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 354

Về sau ông nghe mật thám báo lại, nói Thành An Bá vì một người thư

sinh nói lời bất kính với ông, lập tức thi đấu mười trân thi từ với đối
phương, khiến thanh danh thư sinh kia mất hết, từ đó không mặt mũi nào
lại xuất hiện ở Kinh Thành. Chỉ cần mình phân phó cho y, y sẽ nghiêm túc
hoàn thành, từ trước tới giờ coi như bị thương cũng không đến trước mặt
ông nhận thưởng.

Triều thân có năng lực không ít, nhưng có thể giống Dung Hà, toàn

tâm toàn ý vì ông làm việc, triều thần xưa nay không nịnh nọt khoe mẽ, lại
chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Lần nữa đưa tay vỗ vai Dung Hà, tâm tình Vân Khánh Đế dần tốt hơn:

"Được, trẫm không nói những thứ này."

Thần sắc Dung Hà hơi buông lỏng, lại duy trì phong độ quân tử nhẹ

nhàng đứng sau lưng Vân Khánh Đế. Gặp y như thế, ngược lại Vân Khánh
Đế có chút tâm tư trêu ghẹo: "Nghe nói, hai ngày trước ngươi ở ngay trước
mặt rất nhiều người đọc sách, nói xấu Nghiêm Tả tướng?"

"Bệ hạ, vi thần chỉ ăn ngay nói thật mà thôi." Dung Hà nhíu mày:

"Phúc Nhạc Quận Chúa là biểu chất nữ ngài xem trọng, sao có thể để ngoại
nhân khi dễ?"

Lời này lọt vào tai Vân Khánh Đế, ý tứ liền biến thành: Người của

ngài, sao vi thần có thể để cho người khác khi dễ?

VânKhánh Đế nghe được lời giải thích này, lập tức toàn thân thư thái,

liền cười nói: "Không nghĩ tới vậy mà Nghiêm Huy lại làm ra chuyện hồ đồ
như vậy, những lời kia của ngươi rất đúng, dáng dấp biểu chất nữ của trẫm
xinh đẹp, đó là trời cao ban ân, Nghiêm gia khóc nháo như thế để Quận
Chúa gả cho, thực sự quá đáng."

Ông quay đầu mắt nhìn Dung Hà, ý cười trở nên càng thêm rõ ràng:

"Chỉ tiếc ngươi đối với Phúc Nhạc Quận Chúa vô ý, với tình tình cẩn trọng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.