CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 390

"Cảm ơn." Ban Họa biết hắn đang nhắc nhở mình, phúc thân với

hắn:"Ngoài điện hàn khí nặng, Thạch đại nhân cũng xin chú ý."

Thạch Tấn im lặng ôm quyền với Ban Họa, cho đến khi Ban Họa vào,

hắn mới lại ngẩng đầu lên, chỉ còn một khúc váy đang nâng qua cửa.

Mẫu đơn nở rộ xán lạn vô cùng, giống như...bộ dáng nàng cười rộ lên

khi nãy.

"Tỷ con sao còn chưa đến?" Ban Hoài nhỏ giọng nói với Ban Hằng: "

Không phải các con cùng tiến cung sao?"

“Vừa rồi tiếp tỷ tỷ là ma ma bên người Hoàng Hậu, chắc là không có

chuyện gì đâu. " Ban Hằng thăm dò phía cửa điện, bất đắc dĩ nói: " Hôm
nay nàng mặc váy xòe phức tạp như vậy, có thể đi nhanh mới là lạ."

"Tới." Ban Hoài nhìn nữ nhi xuất hiện ở cửa điện, cười híp mắt nghĩ,

không hổ là khuê nữ của ông, thật xinh đẹp.

Thân là một phụ thân, Ban Hoài cảm thấy nữ nhi của mình đẹp nhất

thiên hạ, cô nương nhà khác không đuổi kịp khuê nữ nhà mình, ngay cả
Công Chúa hoàng thất, trước mặt nữ nhi nhà mình, cũng không đáng chú ý
bằng.

Từ nhỏ ông đã nói với Ban Họa, khuê nữ nhà mình thật đẹp, thật đáng

yêu, toàn bộ Kinh Thành không ai bằng. Đến mức Ban Họa lớn lên rồi,
cũng là như thế... Tự tin vô cùng.

Ban Hằng luôn cảm thấy, tỷ hắn có tật xấu là tự luyến, đều là phụ thân

làm hại.

" Phù dung bất cập mỹ nhân trang, thủy điện phong lai châu thúy

hương*..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.