CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 40

"Ta, ta không hề nói gì cả " Ban Hằng để

《 Lễ Ký " trong tay xuống,

cười xòa với Ban Họa trước mặt: "Tỷ, tỷ biết đầu óc ta không dùng được,
mới vừa rồi là ta đang nói hươu nói vượn đấy."

Ban Họa không để ý tới hắn, đi đến trên giá sách lấy ra bộ

《 Mạnh

Tử

》, lật ra liền phát hiện đây là vỏ ngoài bộ《 Mạnh Tử 》, bên trong lại

là tạp kí, nàng còn chưa kịp lật ra, sách đã bị Ban Hằng cướp đi.

"Tỷ, tỷ tỷ tốt của ta, sách này tỷ không thể xem." Ban Hằng đoạt lấy

sách, liều mạng nhét vào ngực, loại sách này không thể để tỷ hắn thấy, nếu
không thì mẫu thân không đánh chết hắn mới lạ.

"Không nhìn ta cũng biết bên trong là thứ gì, đơn giản là lên núi gặp

hồ tiên, công tử tiểu thư hứa với nhau chuyện đại sự. " Ban Họa liếc mắt về
phía giá sách: "Hôm nay thành thật vậy à?"

Ban Hằng cúi đầu không nói lời nào.

"Có phải lại ở bên ngoài rước lấy phiền phức không?" Ban Họa hoài

nghi nhìn hắn: "Hay thiếu bạc mấy cô kỉ nữ rồi?"

"Cái kia... Cái kia cũng không phải là chuyện lớn gì. " Ban Hằng nhìn

trần nhà rồi nhìn xuống đất, không dám nhìn Ban Họa: "Chỉ là một chút
chuyện nhỏ."

"Nói đi, đã xảy ra chuyện gì." Ban Họa ngồi xuống ghế dựa, chỉ vào

chỗ ngồi bên cạnh: "Ngồi xuống từ từ nói."

"Hôm nay khi ta cưỡi ngựa về, đột nhiên từ bên cạnh nhảy ra một

người, không cẩn thận bị ngựa của ta đá bị thương. " Ban Hằng cảm thấy
mình rất oan, rõ ràng cưỡi ngựa với tốc độ rất chậm, ai biết sẽ có người đột
nhiên chạy đến, mà lại vừa vặn kinh động ngựa của hắn, sau đó bị con ngựa
một cước đá bay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.