CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 430

Dung Hà trầm mặc một lát: "Đã như vậy, tại sao giữ ta lại?"

Ánh mắt Trưởng Công Chúa chậm rãi đảo qua trên người Dung Hà,

bỗng nhiên cười nói: "Đương kim bệ hạ là ta nhìn lớn lên, hắn là người có
lòng dạ ác độc, nhưng lại có một sở thích không biết tốt hay xấu, hoặc nói
Hoàng tộc Tưởng gia đều có tật xấu, đó là thích chưng diện."

"Vô luận là nam hay là nữ nhân, chỉ cần dáng dấp đẹp mắt, đều có thể

gây ra lòng từ bi khó có được. " Trong nụ cười của Trưởng Công Chúa còn
có chút trào phúng: "Ngươi có thể sống sót, là bởi vì ngươi có tài hoa,
ngươi rất thông minh, và… Dung mạo ngươi tốt."

Trưởng Công Chúa xem ra, dáng dấp Dung Hà rất khá, phóng nhãn

toàn bộ Kinh Thành, hình như không ai bằng.

"Điện hạ. " Dung Hà bỗng nhiên nhìn bà:"Người từng hối hận chưa?"

"Sinh ra là người hoàng gia, không có tư cách nói chữ này." Trưởng

Công Chúa nhàn nhạt nâng chung trà lên, không quan tâm mình không thể
uống trà, cúi đầu uống một ngụm: "Năm đó nếu bản cung không thận trọng
từng bước, như vậy kết cục của bản cung sẽ giống ngoại tổ mẫu ngươi."

Ánh mắt Trưởng Công Chúa vừa tang thương lại bình tĩnh, cứ như

những âm mưu quỷ kế giết người kia, đều đã bị thời gian vùi lấp, không
ảnh hưởng gì đến bà.

"Đa tạ điện hạ nói cho vãn bối những thứ này. " Dung Hà đứng người

lên, cúi đầu thật thấp với Trưởng Công Chúa: "Xin ngài bảo trọng thân thể,
Tĩnh Đình Hầu phủ còn cần ngài."

"Bản cung không bảo vệ được họ. " Trưởng Công Chúa nhìn người trẻ

tuổi hành đại lễ với mình, bỗng nhiên nói:" Theo lý, ngươi nên gọi ta một
tiếng di tổ mẫu đấy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.