CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 515

này, cũng chưa từng động tâm với y.

Đưa mắt nhìn xe ngựa đi xa, Ban Họa mới giật mình nhớ, xe ngựa của

Khang Ninh, được kéo bằng bốn con ngựa, mà bốn con ngựa kia nhìn
không có tinh thần chút nào, giống như ngựa già sắp bị đào thải. Nàng nhíu
mày: "Tuy nói người đi trà lâu, nhưng những người này hơi quá, một mỹ
nhân xinh đẹp như vậy, lúc này mới qua bao lâu, đã bị hành hạ thành dạng
này."

Dung Hà nghe Ban Họa nói, nhớ tới cuộc đi săn mùa thu, hình như

nàng còn cãi nhau cùng Khang Ninh Quận Chúa, thế mà nàng cũng không
mang thù?

Ban Họa xem xét nét mặt của y, liền biết y đang nghĩ gì, thế là nhỏ

giải thích: "Con người của ta chỉ cần báo thù tại chỗ, sẽ không mang thù.
Bình thường bị ta ghi lại, đều là người mà ta không thể trả thù."

Dung Hà trầm mặc, đột nhiên cảm giác... Cũng rất có đạo lý?

"Nàng còn chuyện gì chưa kịp trả thù à?" Dung Hà chắp tay sau lưng,

một bộ chính nhân quân tử, nhưng lời nói lại không quân tử chút nào: "Nói
ra ta giúp nàng nghĩ cách."

Ban Họa trừng mắt nhìn: "Cái này... Có phải không phù hợp để quân

tử như chàng đứng ra làm không?"

"Ta không phải quân tử. " Dung Hà cười khẽ một tiếng: "Nếu làm

quân tử ngay cả người mình thích cũng không bảo hộ được, ta cần thanh
danh quân tử này để làm gì?"

"Vậy ta sẽ nói thật. " Ban Họa nhìn bốn phía, xác định không ai có thể

nghe được, mới che miệng lại nhỏ giọng nói: " Ta không thích một số
người Tạ gia, Thạch gia, Âm gia."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.