CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 520

Lúc bình phong được kéo ra,nàng nhìn thấy người nói chuyện chính là

mấy nam nhân chừng ba mươi tuổi, những nam nhân này ăn mặc kiểu thư
sinh, áo choàng trên người giặt đến hơi cũ không mới, trên bàn trước mặt
bọn họ ngoại trừ mấy bát mì chay, thì không bày bất kỳ thức nhắm nào.

Ban Họa cười lạnh: "Ta còn tưởng rằng là mấy trọng thần không tầm

thường trong triều ở chỗ này ba hoa khoác lác, thì ra chỉ là mấy thư sinh
nghèo kiết hủ lậu ở đây ba hoa chích choè. Các ngươi đã là người đọc sách,
tự nhiên sẽ hiểu thế nào là lễ nghĩa, như thế nào là đức độ. Cổ nhân có nói,
quân tử thành nhân chi mỹ, bất thành nhân chi ác*. Các ngươi ở chỗ này
lấy chuyện của nữ tử ra trêu chọc, không có tài của người đọc sách, cũng
không có đức của con người, khó trách cũng chỉ có thể ngồi ở nơi này nói
toàn lời chua, không thể vì bệ hạ phân ưu, không thể vì bách tính giải
hoặc**."

*Quân tử gây thành cái hay cho người, không gây thành cái ác cho

người.

*giải thích những khúc mắc nghi hoặc.

Mấy thư sinh thấy một nữ nhân như Ban Họa kéo bình phong ra, còn

chế giễu bọn họ là thư sinh nghèo kiết hủ lậu, lúc này vừa thẹn lại giận,
nhất là vừa rồi nói họ ba hoa khác lác, hắn ta đứng dậy giọng lạnh lùng nói:
"Chúng ta là người đọc sách, ngươi là một nữ nhân ti tiện thì biết gì, ta
chính là tú tài đương triều, ngươi còn không mau mau bồi tội với chúng
ta?"

"Ngươi là cái thá gì, mà đảm đương nổi ta bồi tội với ngươi?!" Ban

Họa quất một roi trên bàn, mặt ngoài bàn gỗ lập tức xuất hiện một dấu vết
thật sâu. Mấy thư sinh giật mình kêu lên, người đọc sách cáchBan Họa gần
nhất tỉnh táo lại, muốn vươn tay đoạt roi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.