CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 550

Ban Họa cười không nói, gió mát thổi tóc mai nàng bay bay, khiến cả

người nàng nhu hòa.

Dung Hà thuận theo ánh mắt của nàng nhìn về phương xa, giữa sườn

núi phía xa, nhiều đám mây hồng phấn xinh đẹp lững lờ, giống như ráng
khói hồng phấn, mang theo vẻ đẹp mông lung.

Nhưng mà mấy tên ăn mày y phục tả tơi lại phá vỡ sự hăng hái của

bọn họ, không biết những người ăn mày này từ đâu ra, y phục họ tả tơi, mặt
gầy guộc, một nữ nhân trong tay còn ôm một đứa bé, đứa bé này không hề
có động tĩnh gì nằm trong ngực nàng, không biết ngủ thiếp đi hay là đói
đến ngất đi.

Mấy tên ăn mày kia nhìn thấy Dung Hà và Ban Hoạ, hai mắt lập tức

trở nên cực kỳ sáng tỏ, giống như người chờ đợi lâu năm trong bóng tối,
lâu đến nỗi họ muốn từ bỏ, rốt cuộc tìm được chút ánh sáng phía trước.

Hu hu

Nữ nhân ôm hài tử ngồi trên mặt đất, hé miệng gào khóc, không biết là

hưng phấn hay là khổ sở.

Ban Họa nhìn mấy tên ăn mày vừa cười vừa khóc ngồi trên quan đạo,

quay đầu nhìn Dung Hà.

Dung Hà ra thủ thế với Đỗ Cửu, để hắn đi hỏi thăm đến tột cùng xảy

ra chuyện gì. Nếu là mấy tên ăn mày Kinh Thành, sẽ không có lá gan lớn
như vậy, trực tiếp hành tẩu trên quan đạo.

Theo luật Đại Nghiệp, chưa cho phép, bách tính bình thường không

thể hành tẩu trên quan đạo, người vi phạm, phạt mười lượng bạc.

Ban Họa móc ra một hầu bao chứa đồ ăn vặt, đưa cho hộ vệ bên cạnh,

chỉ chỉ những tên ăn mày như kẻ điên kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.