Đỗ Cửu tò mò nhìn hộp, Ban gia lại đưa thư tịch trân quý gì đến?
Nhũng lời đồn ăn cơm chùa bên ngoài, Đỗ Cửu cảm thấy, cơm chùa
Bá gia... Ăn thật đúng là quá dễ dàng.
Dung Hà mở hộp ra, nhìn thấy thứ bên trong, nhịn không được cười ra
tiếng.
Đỗ Cửu giương mắt, Ban Quận Chúa đưa thứ gì, vậy mà để Bá gia vui
vẻ đến vậy? Hắn đánh bạo bước lên mấy bước, nhìn thấy bên trong đúng là
một món đồ chơi làm bằng đường không đáng tiền, sửng sốt nửa ngày?
Đồ chơi làm bằng đường là có ý gì?
Đỗ Cửu ngay thẳng, chưa từng tiếp xúc với nữ nhân trẻ tuổi qua, hoàn
toàn không hiểu loại tình thú giữa nam và nữ này. Hắn chỉ cảm thấy, cơm
chùa hôm nay hình như có chút tiện nghi.
Dung Hà cầm lấy đồ chơi làm bằng đường, liếm liếm hình nhân trên
tay.
Đỗ Cửu vội nói: "Bá gia, không thể!"
Dung Hà giơ tay lên, ra hiệu hắn đừng nói.
Ách, đồ chơi làm bằng đường rất ngọt.