CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 596

Thường ma ma mới mấy ngày nay, nàng vẫn một mực nơm nớp lo sợ, sợ
mình làm gì sai, khiến Quận Chúa bị phiền phức.

May mà Thường ma ma là một người cực kỳ hiền hoà, cũng không bởi

vì bà từng hầu hạ bên người Công Chúa Điện Hạ mà cậy già lên mặt,
không chỉ dạy nha hoàn các nàng không ít thứ, còn hết sức tốt với Quận
Chúa, giống như là... Giống như là nãi nãi bình thường nuông chiều tôn tử
tôn nữ.

" Khẩu vị Quận Chúa không tốt hả, sao lại ăn ít thế?" Thường ma ma

biết Ban Họa có thói quen buổi chiều dùng chút thức ăn, cũng biết khẩu vị
nàng rất ít, hôm nay vậy mà chỉ dùng một chút,ngược lại khiến bà nhịn
không được lo lắng, có phải thân thể Quận Chúa không thoải mái hay
không.

Như Ý lắc đầu: " Lúc nô tỳ hầu hạ Quận Chúa ngủ, trên người Quận

Chúa không nóng, nhìn không giống thân thể không thoải mái, có lẽ là có
chút buồn ngủ." Như Ý trong vô thức, không nói chuyện biểu lộ không
đúng vừa rồi của Quận Chúa cho Thường ma ma nghe.

Nàng là tỳ nữ thiếp thân của Quận Chúa, cho dù là Thường ma ma,

không phải chuyện nào cũng phải nói với bà ấy.

Ban Họa mơ mơ màng màng nghe được trong viện có người nói

chuyện, nhưng nàng thật sự buồn ngủ quá, hình như có gì lôi kéo nàng,
thúc giục nàng ngủ đi.

Trong thoáng chốc, nàng cảm thấy mình đang bay, xuyên qua từng

tầng từng tầng sương mù, đáp xuống nóc nhà cao nhất Hoàng Cung.

Trên quảng trường phía trước, bách quan tề bái, trên long ỷ một nam

nhân đang ngồi thân mặc long bào huyền y viền vàng, ngự quan phía trước
rủ châu xuống che khuất mặt nam nhân này, nàng muốn tới gần nhìn xem,
nhưng vẫn không thể động đậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.