CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 694

Hoàng Hậu thở dài một hơi, Tĩnh Đình Công không có chuyện gì thì

tốt: "Cái này gọi là người lười có lười phúc."

Thái Tử Phi nghĩ thầm, còn có câu nói tai hoạ truyền từ đời này sang

đời khác đấy.

"Bệ hạ, nương nương." Ban Họa rất mau ra tới, đổi một bộ y phục trên

người, búi tóc cũng chải lại, xác thực như Hoàng Hậu nói, bộ y phục màu
trắng này rất vừa người, giống như vì Ban Họa đo thân mà làm.

"Ngồi xuống nói chuyện. " Hoàng Hậu gọi Ban Họa ngồi xuống, dịu

dàng nói: " Chuyện đã xảy ra ta đã nghe bệ hạ nói, hài tử ngươi bị sợ hãi
rồi."

Ban Họa nhận trà sữa cung nữ bưng tới uống một hớp lớn, nhỏ giọng

nói: "Thần nữ tức giận, dẫn hộ vệ đánh thích khách một hồi."

"Nếu thích khách làm tổn thương tính mạng người khác, dù giết cũng

không quá đáng, chỉ cần giữ lại người sống có thể nói chuyện là được. "
Hoàng Hậu nói xong câu đó, để ý tới hai tức phụ vẫn còn ở đây, liền nói: "
Phụ thân ngươi bị dọa sợ, mấy ngày nay đừng ra gió kẻo ảnh hưởng thân
thể."

Hoàng Hậu vẫn cảm niệm của chỗ tốt Trưởng Công Chúa, bà mười

lăm tuổi gả cho bệ hạ, lúc ấy bệ hạ không được tiên đế coi trọng, dù là Thái
Tử, qua thời gian cũng không như một Hoàng Tử, tất cả mọi người cảm
thấy chức Thái Tử của bệ hạ ngồi không vững, thường hay lạnh nhạt với
họ.

Chỉ có Trưởng Công Chúa thực tình đợi bọn họ, cuối cùng bảo vệ tước

vị Thái Tử của bệ hạ. Mà Tĩnh Đình Công mặc dù hoàn khố, nhưng những
năm bệ hạ đăng cơ chưa lâu, cũng thường hay che chở cho bệ hạ, không để
ông bị Nhị Hoàng Tử khi dễ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.