CON GÁI LÀ THẾ ĐÓ (TA CHÍNH LÀ MỘT CÔ NƯƠNG NHƯ THẾ) - Trang 696

mấy món ăn này đều bày trước mặt Ban Họa. Nàng ta lập tức không có
khẩu vị, ăn vài miếng liền cảm giác bữa cơm hôm nay bực bội vô cùng.

Nàng ta từng nghĩ, nếu không phải Ban Họa nhỏ hơn Thái Tử bảy tám

tuổi, không chừng Hoàng Hậu sẽ làm chủ để Ban Họa gả cho Thái Tử.
Thấy Hoàng Hậu nhiệt tình với Ban Hoạ, so sánh cùng An Nhạc Công
Chúa lại chẳng khác gì.

Ăn xong một bữa cơm, Hoàng Hậu thấy bộ dáng Ban Họa đứng ngồi

bất an, biết nàng không yên lòng về Ban Hoài, nhân tiện nói: "Ngươi về với
cha nương đi, chỗ ta có chút thuốc an thần, ngươi đem một ít về."

Ban Họa muốn từ chối, lại bị Hoàng Hậu ngăn cản: "Ngươi đừng chối

từ, ta không đểngươi đơi lâu ở đây, nhanh trở về đi."

"Tạ nương nương." Ban Họa thi lễ với hai người Đế Hậu, liền vội

vàng rời đi.

Hoàng Hậu nói với Vân Khánh Đế: "Thật là một hài tử hiếu thuận."

Vân Khánh Đế gật đầu: "Đứa nhỏ này thuần thiện, cá tính mạnh. May

mà Dung khanh tính nết tốt, hai người ở chung coi như bổ sung."

Hoàng Hậu nghe vậy cười: "Như thế, ngắm cả Kinh Thành xem ra

Thành An Bá là thích hợp nhất với Họa Họa. Người làm mai tốt, thiếp cảm
thấy, Thành An Bá còn tốt hơn hai người trước." Hoàng Hậu không nhắc
đứa bé chết yểu của Triệu gia, người không đứng thẳng, có thể không nói
sẽ không nói.

Thái Tử Phi và Tạ Uyển Dụ nghe nói như thế, trong lòng có chút đụng

chạm, nhưng hiển nhiên Hoàng Hậu không cân nhắc tâm tình của các nàng.

Trước đó Thái Tử Phi nghe người trong nhà đề cập qua, muội muội

ngưỡng mộ Thành An Bá trong lòng, nàng ta nghĩ đến bệ hạ coi trọng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.