"Mời vào."
Bên trong truyền đến tiếng Ban Hoài, Dung Hà sửa sang lại áo bào, đi
vào cửa.
"Vãn bối bái kiến bá phụ, bá mẫu." Dung Hà hành lễ với nhị lão, thấy
Ban Họa đang cười với y, nhịn không được cười đáp trả nàng.
Cười xong, y mới giật mình hoàn hồn, bao lâu rồi y chưa từng làm ra
hành động thất lễ như vậy?
"Ngồi đi, nhà chúng ta không phải người để ý quy củ. " Ban Hoài thấy
y phục trên người Dung Hà chưa thay, vẫn là bộ trông thấy ban nãy:"Dùng
cơm chư?"
Dựa theo quy củ người đọc sách, xem như vô dụng, cũngmuốn nói đã
dùng lắm.
Mắt Dung Hà nhìn Ban Hoài và Ban Họa, chậm rãi lắc đầu nói: "Mới
vừa đi một chuyến đến Đại Lý Tự, còn chưa dùng cơm."
"Người trẻ tuổi sao có thể không ăn cơm. " Ông kêu hạ nhân đến, để
bọn họ đi chuẩn bị ngay lập tức.
"Bá phụ, sao có thể được " Dung Hà bận bịu nói: " Ta..."
"Mới vừa rồi không phải nói sao, nhà chúng ta không nói những thứ
quy củ vô dụng kia. " Ban Hoài đứng dậy vỗ vai y: "Đói bụng thì ăn, khát
thì uống, nói đạo lý cũng không thể để bụng của bản thân ấm ức. Cũng may
người một nhà chúng ta vừa rồi dùng cơm chưa nhiều, coi như con ăn cùng
chúng ta nhé."
Sau gần nửa canh giờ, mấy bát nóng hổi, một đống thức ăn bày trên
bàn.